LÂU ĐÀI SÓI - Trang 80

ta đã có chồng.” Ý ngài là về Mary Boleyn. “Cho nên nếu cô ta có chửa, nhà
vua có thể thừa nhận hoặc không tùy ý. Nhà vua đã có một con trai với cô gái
nhà John Blount, mà ngài thì không muốn có quá nhiều đâu.”

Vườn trẻ hoàng gia mà quá lớn thì có thể gây vướng víu cho vua. Lịch sử và

các vương triều khác đầy những thí dụ về các bà mẹ tranh giành ngôi thứ, tìm
cách đưa mấy đứa trẻ hư dự vào đường nối ngôi. Đứa con trai được Henry
công nhận tên là Henry Fitzroy; đó là một thằng bé xinh trai tóc vàng trông
hình dong giống nhà vua như hệt. Thằng bé được phong làm công tước xứ
Somerset và công tước vùng Richmond; nó chưa đầy mười tuổi mà đã là quý
tộc hàng đầu ở Anh quốc.

Hoàng hậu Katherine, mấy đứa con trai đều chết yểu, phải nhẫn nhịn: phải

nói là bà cắn răng chịu đựng.

Khi rời nhà đức hồng y, lòng anh ảm đạm giận dữ. Nghĩ lại quãng đời trước -
từ một thằng bé sống dở chết dở trên sân sỏi ở Putney - anh không cảm thấy
mủi lòng cho mình, chỉ thấy hơi bực tức: sao anh không đứng lên? Đối với con
người anh sau đó - vẫn sẵn sàng đánh đấm, hay ít nhất cũng là có mặt ở những
nơi có thể có đánh đấm - anh cảm thấy điều gì như niềm khinh bạc, rồi thay
bằng cảm giác lo lắng nôn nao. Thế gian vẫn vậy: một lưỡi dao trong bóng tối,
một chuyển động ở rìa tầm mắt, một loạt cảnh báo len lỏi vào máu thịt. Anh đã
gây cho đức hồng y một cú sốc, mà đó không phải việc của anh; phần việc của
anh, như lần này ngài đã nói rõ, là cung cấp thông tin cho ngài, làm ngài nguôi
giận, hiểu ngài và thêm thắt vào những câu bông đùa của ngài. Cái sai chỉ do
vô tình nói không đúng lúc. Nếu đức hồng y đã không có thái độ nhanh như
vậy; nếu anh đã không cáu kỉnh như vậy, không biết cách nào để ra dấu cho
ngài bớt độc đoán với Boleyn. Vấn đề là ở Anh người ta có quá ít dấu hiệu cử
chỉ, anh nghĩ vậy. Chúng ta sẽ phải nghĩ ra một loại dấu hiệu bằng tay để nói,
“Né đi, quân vương của chúng ta đang ngủ với con gái người này đấy.” Anh
ngạc nhiên thấy người Ý đã không làm điều đó. Mặc dù có lẽ họ cũng làm,
nhưng anh chưa bao giờ bắt gặp.

Vào năm 1529, đức hồng y vừa bị thất sủng, ngài sẽ nhớ lại buổi chiều này.

Anh ở Esher; đó là một đêm không đèn không lửa, khi hồng y đã vào giường

(có lẽ là ẩm ướt), và chỉ có George Cavendish để giữ cho đầu óc anh tỉnh táo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.