LÂU ĐÀI SÓI - Trang 97

Anh làm thế nào để biết được đây? Ta nghĩ anh phải thấy tận mặt ngài ấy. Và
nếu anh không có cái vinh dự trông thấy thì sao? Hay đấy. Ước gì ta đã tiến cử
anh; lẽ ra ta phải nắm lấy ngay khi có cơ hội.”

“Nếu nhà vua không chán Anne nhanh quá,” anh nói với đức hồng y, “thì

con không thấy những việc cha sắp làm có ích gì. Chúng ta đều biết các ông
hoàng vốn đã thích gì làm nấy, nên thường thì vẫn có thể hoa mỹ mà bao biện
cho các hành vi của họ. Nhưng ta có thể nói được gì về cô con gái nhà Boleyn
đây? Cô ta đem lại cái gì cho nhà vua nào? Không hiệp ước. Không lãnh thổ.
Không tiền bạc. Ngài ấy đưa ra cái gì để nói sự kết hợp này là khả tín?”

Wolsey ngồi chống khuỷu tay lên mặt bàn, mấy ngón tay vỗ vỗ trên đôi mắt

nhắm nghiền. Ngài hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu nói: ngài nói về Anh.

“Ta không thể biết Albion,” ngài bảo, “trừ phi ta có thể trở lại trước khi

Albion được nghĩ tới. Ta phải trở lại lúc trước khi có các binh đoàn của Caesar,
vào thời xương cốt những con thú khổng lồ và xương người còn ngổn ngang
trên mặt đất ở nơi mà rồi một ngày sẽ mọc lên thành London. Ta phải trở lại
thời của thành Troy Mới, Jerusalem Mới, với những tội lỗi và tội ác của các
ông vua đã chiến đấu dưới lá cờ tả tơi của Arthur, những người đã cưới các
phụ nữ từ dưới biển lên hay từ những quả trứng nở ra, những người đàn bà có
vi, có vảy và có lông vũ; đặt bên những chuyện đó,” ngài bảo, “cuộc gắn bó
với Anne sẽ không bất thường là mấy. Đó là những câu chuyện cổ xưa,” ngài
bảo, “nhưng có một số người, nhớ lại mà xem, lại rất tin vào.”

Ngài nói về cái chết của các ông vua: Richard Đệ Nhị đã vào lâu đài

Pontefract rồi biến mất, hoặc đã bị giết hoặc đã chết đói trong ấy; Henry Đệ
Tứ, kẻ tiếm ngôi, chết vì bệnh hủi, căn bệnh đã tàn phá và co rút cơ thể ông ta
lại chỉ còn bằng một người lùn hay đứa trẻ con. Ngài nói về các chiến thắng
của Henry Đệ Ngũ trên đất Pháp, và cái giá phải trả, không phải bằng tiền, cho
Agincourt

*

”. Ngài nói về nàng công chúa nước Pháp mà ông hoàng vĩ đại đó

cưới làm vợ; bà là một cô gái dịu dàng, nhưng vua cha của bà thì bị điên và tin
rằng ông ta được làm bằng thủy tinh. Từ cuộc hôn nhân này - Henry Đệ Ngũ
với công chúa Thủy tinh - đã sinh ra một Henry nữa trị vì một nước Anh ảm
đạm như mùa đông, lạnh lẽo, cằn cỗi, đầy tai họa. Edward Plantagenet, con trai
của công tước xứ York, ra đời như tín hiệu đầu tiên của mùa xuân đến: ông ta
chính là người sinh ra trong cung Bạch Dương, cung thứ nhất của hoàng đạo
mà từ đó toàn bộ thế gian được tạo nên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.