Bà trả lời với một tiếng ngâm nga và nhẹ nhàng ấn đầu Catherine vào
lòng bà. Bà vuốt mái tóc cô. " Chắc là Althea giải thích không thỏa đáng
rồi? Nào, cháu không phải là một cô gái thông minh, nhưng cũng không
đến nỗi ngu ngốc. Cháu không hiểu điều gì? Không khóc nữa, cháu biết ta
ghét điều này mà"
Catherine nhắm mắt thật chặt, cố gắng để ngăn chặn những giọt lệ ứa ra
ngoài.. cổ họng của cô nghẹn ứ với nỗi đau khổ."Cháu muốn cái khác, bất
cứ điều gì khác. Cháu muốn có một sự lựa chọn. "
"Cháu không muốn giống như Althea?" Câu hỏi đặt ra dịu dàng đến đáng
sợ.
"Không"
"Và cháu cũng không muốn giống ta?"
Catherine do dự và lắc đầu nhẹ, sợ nói "không" một lần nữa. Cô đã học
được từ trong quá khứ rằng từ đó nên được sử dụng hạn chế với bà nội.
" Nhưng vốn dĩ cháu đã như vậy rồi," bà nói với cô. "Cháu là một người
phụ nữ. Và tất cả phụ nữ đều có cuộc sống của một con điếm. "
Catherine bị đóng băng ngay tại chỗ. Những ngón tay của bà giờ đây trở
thành móng vuốt trên đầu cô.
"Tất cả phụ nữ đều bán mình cho đàn ông," bà tiếp tục. "Hôn nhân tự nó
là một giao dịch, trong đó giá trị của người phụ nữ bị ràng buộc với mục
đích của sự giao phối và sinh sản. Ít nhất chúng ta những người coi đây là
sự nghiệp cả đời mới trung thực về nó ". "Đàn ông là những sinh vật bẩn
thỉu và bạo tàn. Nhưng họ nắm bắt cả thể giới này và sẽ luôn là vậy. Và để
có thể có được họ, cháu phải chịu quy phục. Cháu sẽ làm rất tốt việc đó đấy
Catherine. Ta đã nhìn thấy được bản năng trong cháu. Cháu thích được
người khác bảo phải làm gì. Cháu sẽ thích nó hơn nữa khi cháu được trả