LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 338

quan tâm tới những gì mà cô đã gây ra. Cô không bao giờ mảy may suy
nghĩ về những gì mà cô nợ chúng ta."

Catherine đấu tranh để giữ cho đầu mình được bình ổn. " Cháu không nợ

hai người thân thể của cháu."

" Cô nghĩ rằng bản thân cô quá tốt đẹp cho điều đó sao. Cô muốn tránh

đi theo vết xe đổ của ta sao. Cô muốn có một sự lựa chọn phải không?"
Althea dừng lại, như đang chờ đợi một sự xác nhận. Khi mà không có dấu
hiệu của sự đáp trả, dì ta tiếp tục nói với giọng dữ dằn. " Nhưng tại sao cô
có được điều đó khi mà ta đã không? Mẹ của ta đã đến bên giường vào một
đêm nọ. Bà ấy nói rằng bà sẽ mang đến cho ta một một quý ông thú vị để "
dỗ dành" ta trên giường Nhưng trước tiên anh ta sẽ chỉ cho ta một vài trò
chơi mới. Sau đếm đó, dù ta mới mười hai tuổi thôi nhưng bản thân đã
không còn trinh nguyên nữa rồi."

Lại một hơi hít dài, từng đợt khói thuốc lại phả ra. Catherine không còn

cách chống đỡ được những làn khói này nữa rồi. Gian phòng như đang có
sự rung chuyển nhè nhẹ, Catherine có cảm giác như đang trên một bong tàu
bị đu đưa, lúc lắc bởi sóng biển. Cô trôi nổi trên từng đợt sóng, đồng thời
lắng nghe từng cơn sục sôi của dì Althea. Và cô cảm thấy trong lòng dậy
lên một nỗi cảm thông, nhưng cô thích cảm xúc còn lại của mình hơn, nó
vẫn còn chìm sâu dưới làn nước.

" Ta cũng đã nghĩ tới việc chạy trốn," Althea nói. " Ta đã nhờ anh trai ta

giúp, tức là bố của cô đấy. Anh ta đã sống cùng chúng ta, đến và đi mỗi khi
anh ta thích, ngủ với đàn bà nơi đây mỗi khi anh ta muốn, và họ chẳng dám
phàn nàn với mẹ ta. " Em cần một ít tiền," ta đã nói với anh ta như thế. "
Em sẽ đi khỏi cái đất nước này." Nhưng anh ta đã với mẹ và bảo bà những
gì ta đã nhờ vả anh ta. Và sau đó ta đã không được ra khỏi nhà hàng mấy
tháng trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.