LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 66

Catherine vẫn cứ " thủy chung" nằm trong lồng ngực anh trong khi cô cố

gằng kiểm soát hơi thở mình. Cô đang cố lờ đi lời nói mới đây của anh, anh
nói " tội nghiệp tình yêu của anh" rằng anh đang âu yếm cô. Đôi môi anh
lướt qua thái dương cô và cứ nhẹ nhàng nấn ná không dời. Vẫn ở đó, cô
theo đuổi những cảm giác đang rất mãnh liệt của mình. Cô chưa bao giờ bị
cuốn hút bởi một ngươi đàn ông như anh, cô thích những người không có
tầm vóc đáng sợ như anh. Nhưng anh thật mạnh mẽ, thật dễ chịu và dường
như anh thật sự lo lắng cho cô, và giọng nói anh thì cứ dịu dàng, nhẹ nhàng
mà quấn lấy cô

Thật là phức tạp.

Nếu ai có ai nói với cô rằng rồi sẽ có một ngày cô bị mắc kẹt cùng Leo

trong cái hầm mộ bẩn thỉu này thì cô sẽ nói rằng đây là ác mộng tồi tệ nhất
trong cuộc đời cô. Nhưng hóa ra nó lại là một kinh nghiệm đầy dễ chịu. Tất
nhiên là Ramsay luôn được các quý cô Luân Đôn săn đón... Nếu đây là cái
cách anh quyến rũ họ, thì Catherine có thể dễ dàng hiểu được anh ta đã
thành công như thế nào.

Trước sự tiếc nuối của cô, anh nhẹ nhàng nới lỏng thân thể cô ra khỏi

anh. " Marks...Anh sợ rằng mình không thể tìm kính cho em trong đống đổ
nát này."

" Em có cặp kính khác ở nhà rồi,"

" Tạ ơn Chúa." Leo ngồi thẳng lưng với tiếng cằn nhằn của sự khó chịu.

" Bây giờ, nếu chúng ta đứng ở chỗ cao nhất của đống đổ nát này, thì đó sẽ
là khoảng cách ngắn nhất tới mặt đất. Anh sẽ nâng em lên, để em ra khỏi
nơi này và em sẽ cưỡi ngựa về Ramsay. Cam huấn luyện ngựa, nên em
không phải hướng dẫn anh ta đâu. Anh ta sẽ không gặp khó khăn gì trong
việc tìm đường."

" Anh định làm cái gì?" cô bối rối hỏi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.