LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 155

Khi quay về nhà họ bước qua cái sọt rác bốc mùi nhà bếp, đi qua

phòng ăn, đi qua phòng khách cọt kẹt bốc mùi - nơi mà Emily luôn mong
tìm thấy Edna già nua thu mình lại và cười trên ghế sofa - và với những gì
mà Sarah gọi là phòng xép - nơi mà Tony và Peter thường hay xem ti vi ở
đó.

“Con chào dì Emmy,” Peter nói giọng đầy chất nam tính, cuối xuống

chân mình.

Tony đứng dậy chậm chạp, như thể bất đắc dĩ phải dời khỏi màn hình,

và tiến về phía trước với một lon bia trong tay. Anh vẫn mặc bộ đồ đi đánh
cá, lốm đốm những miếng mồi bẩn dính vào, và khuôn mặt anh rạng ngời
vì sạm nắng, “ý anh là,” anh nói. “Anh rất xin lỗi về chuyện của Pookie.”

Peter tắt tiếng tivi oang oang và Sarah nói với họ đầy đủ về những gì

bác sĩ nói, kết thúc bằng sự tự dự đoán bất chấp thực tế: “Chắc chắn rằng
mẹ sẽ tỉnh lại.”

“Mm,” Tony nói.

Hàngiền đêm đó - một lúc lâu sau khi Tony và Peter đã đi ngủ, một lúc

lâu sau khi Eric và thậm chí Tony Junior rũ xuống miệng lẩm bẩm chào dì
của chúng và lẩm bẩm thể hiện sự thương cảm cho việc của bà - chị em nhà
Grimes vẫn ngồi đó nói chuyện và uống rượu. Họ bắt đầu nói chuyện ở
phòng xép và sau đó chuyển vào phòng khách, nơi mà Sarah nói là ở đó
mát hơn. ở đó, Emily ngồi bắt chéo chân trên sàn, để có thể dễ dàng với
được rượu trên bàn cà phê, và Sarah ngập chìm trong ghế sofa.

“... Và chị sẽ không bao giờ quên được Tenafly,” Sarah nói. “Em có

còn nhớ khi chúng ta sống ở Tenafly không? ở trong một cái nhà trát bằng
xtucô với phòng tắm ở tầng trệt ý?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.