LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 158

Sarah gật đầu chứng thực. “Chị biết,” cô nói. “Chị nhớ đêm hôm đó.

Chị cũng thức. Chị nghe thấy tiếng em gọi.”

“Chị đã như vậy á?”

“Và chị nghe thấy tiếng Pookie lên gác. Chị cũng vui như em vậy. Và

rồi sau đó một lúc, có thể là một nửa giờ sau đó, chị thức dậy và đi xuống
gác.”

“Chị đi xuống gác á?”

“Và không có nhiều ánh sáng trong phòng khách nhưng chị vẫn có thể

nhìn thấy bố mẹ nằm cùng nhau trên sofa.”

Emily nuốt chửng, “ý chị là họ cùng... nằm với nhau?”

“Ừ, thật ra không có nhiều ánh sáng lắm, nhưng bố nằm trên và đó là -

em biết đấy - đó là một sự ôm ấp rất tình cảm.” Và Sarah cầm cốc thật
nhanh lấp vào miệng mình.

“Ôi,” Emily nói. “Thế thì em hiểu rồi.”

Cả hai bọn họ đều im lặng một lúc. Rồi Emily nói “giá mà chị nói với

em chuyện này từ lâu rồi mới phải, Sarah, à mà không, hãy nghĩ sâu hơn
một chút, em nghĩ là em sẽ vui hơn nếu như chị không nói. Chị hãy kể cho
em chuyện khác đi. Chị đã bao giờ hiểu được là tại sao họ lại bỏ nhau
không? à, mà em biết kiểu của mẹ - mẹ cảm thấy ‘bị kìm hãm’; mẹ muốn
tự do; mẹ luôn so sánh mình với một người phụ nữ trong truyện Một ngôi
nhà Búp bê.”

“Một ngôi nhà Búp bê, đúng rồi. Thật ra, nó chỉ là một phần thôi;

nhưng rồi một vài năm sau khi ly dị mẹ đã quyết định mẹ muốn quay trở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.