LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 179

khoá xủng xoảng được tra vào ổ, và Emily đứng dậy để đối diện với anh ta.
Cô chuẩn bị những câu mở đầu và đã sẵn sàng.

Anh ta bước vào, chớp mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Nét mặt anh

ta trông có vẻ như hơi say, và anh ta ăn vận cho buổi tối trong bộ vét mùa
hè thẫm màu mà Sarah có thể đã mua ở cửa hàng tổng hợp rẻ tiền ở ngoại
ô.

“Vở kịch thế nào? ông anh rể đáng kính,” Emily hỏi anh ta.

“Đừng, Emmy,” Sarah nói.

“Đừng cái gì? Chẳng phải bây giờ là lúc để ai đó nói thẳng ra ở đây

hay sao? Roderick Halmiton thế nào? Anh, một thằng đàn ông ức hiếp và
đánh vợ?”

Tony lờ cô đi, đi qua cô với cái nhìn của một cậu bé khinh khỉnh lờ đi

người bị mình ức hiếp, nhưng căn phòng quá nhỏ đến nỗi anh ta phải đẩy
cô để lấy lối đi ra tủ rượu. Anh ta sắp ra ba cốc đựng nước được cung cáp
cho phòng khách sạn, thịnh soạn rót rượu whiskey.

Sự im lặng của anh ta không làm cô lúng túng, và cô quyết định nếu

anh ta đưa cho cô cốc rượu thì cô sẽ ném cốc rượu vào m, nhưng trước tiên
cô sẽ nói vài điều. “Anh là loại vượn người Nêanđectan,” cô sẽ nói với anh
ta như vậy, nhớ lại những gì Andrew Crawford đã gọi anh ta cách đây đã
lâu. “Anh là đồ bẩn thỉu. Và tôi thề rằng... anh đang nghe tôi nói đấy chứ?
Tôi thề có Chúa, nếu anh còn động vào chị tôi, tôi sẽ...” Không còn cách
nào khác kết thúc được câu nói ngoại trừ nhắc lại câu của Tony Junior, và
cô nhắc lại: “Tôi sẽ giết anh.”

Cô uống - hình như anh ta đang đưa rượu cho cô, và hình như cô đang

chấp nhận ly rượu mà không cần suy nghĩ gì - và chỉ có bây giờ, với nồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.