LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 243

mình ở cửa sổ ở trên phố ngày hôm đó, và rồi lại là: khuôn mặt của một
người phụ nữ trung niên trong tuyệt vọng và có nhu cầu kinh khủng.
Howard về nhà hai đêm sau cái đêm cô thôi không mong chờ ông ta nữa,
và cô biết khoảnh khắc mà cô nhìn thấy ông ta, nếu như không phải từ âm
thanh phát ra từ chiếc chìa khoá của ông ta trong ổ, đó hoàn toàn là sự kết
thúc.

“... Đáng nhẽ tôi đã phải gọi điện cho em,” ông ta giải thích, “nhưng tô

không thấy có bất kỳ một lý do gì để làm em phải thức giấc chỉ để nói mỗi
câu là tôi sẽ về muộn. Em thế nào rồi?”

“Cũng ổn ạ. Chuyến đi của ông thế nào?”

“À, nó chỉ là... một chuyến đi thôi mà. Để tôi rót rượu đã nhé, rồi

chúng ta cùng nói chuyện.” Từ bếp vọng ra tiếng đá cục và ly rượu, ông ta
gọi “Thật ra, Emily, có rất nhiều chuyện để nói,” và ông ta quay lại với cô
với hai ly rượu đầy. Trông ông ta như hối lỗi vậy. “Trước tiên,” ông ta bắt
đầu sau khi thở dài tiếp theo là những ngụm rượu đầu tiên, “Tôi không cho
rằng đây thật sự là một tin tức đối với em về việc thỉnh thoảng tôi đã thăm
Linda trong những chuyến đi như thế này trong suốt cả quãng thời gian
trong quá khứ... cho dù cách đây bao lâu đi nữa.”

“Không,” cô nói. “Đó không phải là một tin tức.”

“Thỉnh thoảng tôi kết thúc công việc sớm hơn một hay hai ngày trước

dự định,” ông ta tiếp tục, nghe có vẻ như được động viên lắm, “và tôi đã
bay đến San Francisco và chúng tôi đã ăn tối với nhau. Không có gì ngoài
việc đó. Cô ấy kể cho tôi nghe cô ấy đang như thế nào - và thật sự là cô ấy
đang rất ổn: cô ấy và một cô gái khác có một công việc riêng, thiết kế quần
áo - và tôi ngồi đó ứng xử như một người cha vậy. Đôi khi tôi hỏi liệu cô ấy
đã gặp thanh niên tuấn tú nào chưa, và rồi khi cô ấy kể cho tôi về những
người đàn ông mà cô ấy đã ‘gặp’ hay là ‘hẹn hò’ tôi cảm thấy trái tim tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.