LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 58

Vì thế họ đi đến ngôi nhà chính mà không có cô đi cùng. Ngôi nhà

cũng được làm bằng ván che màu trắng, trông nó thật dài và xấu - cao ba
tầng ở một vài chỗ, cao hai tầng ở những chỗ khác, với đầu hồi lợp mái
màu đen nhô ra phía rặng cây. Ấn tượng đầu tiên đập ngay vào bạn là khi
bạn đi ra ngoài sẽ thấy nó bốc mùi ẩm mốc. Nó bốc ra từ những bức tranh
sơn dầu màu nâu ở tiền sảnh, từ cái sàn bị nứt, từ thảm và tường và từ
những đồ đạc buồn thảm của phòng khác tối đen và dài.

“... Đây là một ngôi nhà cổ,” Georffrey Wilson nói khi ông ta rót cho

Pookie một ly uýtki, “và nó quá to để có thể chăm sóc nếu không có người
phục vụ, nhưng chúng tôi sẽ cố. Cháu có muốn một chút Xcốt không,
Emily, hay cháu muốn dùng rượu sherry với Edna?”

“Vâng, cho cháu sherry.”

“Và vấn đề tồi tệ nhất ở đây là hệ thống lò sưởi,” ông ta tiếp tục. “Bố

tôi xây ngôi nhà này như là một nơi để nghỉ hè, chị biết đấy, và đương
nhiên không có một hệ thống lò sưởi thích hợp. Một trong những tá điền đã
đặt chúng trong một mỏ đèn dầu trông hơi tương xứng, nhưng tôi nghĩ
chúng tôi sẽ phải đóng hầu hết các phòng vào mùa đông. Mà chúng ta cùng
nâng cốc nào.”

“Tôi nghĩ đây là một ngôi nhà có sức hấp dẫn,” Pookie nói, ổn định

chỗ ngồi lại để tận hưởng thời gian uống cocktail. “Tôi chưa bao giờ nghe
thấy một từ nào phản đối về ngôi nhà này. Nhìn này, Emmy, con có nhìn
thấy những bức chân dung cổ xưa kia không? Họ là tổ tiên của Geoffrey
đấy. Có những câu chuyện gắn liền với mỗi đồ vật trong căn phòng này.”

“Chủ yếu là những câu chuyện buồn tẻ, tôi sợ rằng như vậy,” Geoffrey

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.