LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 73

như những cậu con trai khác thường làm; anh ta dường như thích thú với
việc ôm và hôn, và đi kèm với một vài tiếng rên nhẹ.

Sau một lúc anh ta rời khỏi miệng cô và nói “Khi nào là giờ học đầu

tiên vào buổi sáng của em?”

“Điều đó không quan trọng.”

“Nó quan trọng chứ. Nhìn xem mấy giờ rồi này. Thật sự tôi nên đi.”

“Không, anh ở lại đi. Làm ơn mà. Em muốn anh ở lại.”

Và rồi thì anh ta bắt đầu yêu cô. Rên nhẹ, anh ta cởi bỏ áo choàng và

cà vạt và thả chúng trên sàn; rồi anh ta vội vàng giúp cô cởi váy. Chỉ với
một cử chỉ nhanh khủng khiếp cô đã biến ghế sofa thành giường và họ ngập
chìm trong đó, quằn quại và hổn hển và dính chặt vào nhau. Sự ấm nồng
của anh, thân hình nặng nề sờ vào thật mềm mại, nhưng anh khỏe.

“Ôi,” anh ta nói. “ôi, Emily, tôi yêu em.”

“Đừng, đừng nói thế.”

“Nhưng điều đó là sự thật; tôi phải nói thế. Tôi yêu em.”

Anh ta há miệng và mút một bên bầu ti cô một lúc, lấy tay vuốt ve cô;

rồi miệng anh ta lại mút bầu ti bên kia. Một lúc lâu anh ta quay đi và nói
“Emily?”

“Dạ?”

“Tôi xin lỗi, không... tôi không thể. Thỉnh thoảng lại xảy đến với tôi

như thế này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.