LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 109

Ajahn Chah: Buông xuống. Khi bị bí đường thì bỏ đi. (Đừng tìm nữa. Đừng

cố thử cách gì nữa).

Học trò: Đôi lúc có sự tĩnh lặng, nhưng rồi ký ức hiện đến, rất nhiều ký ức,

làm cho con bị phân tán và nhiễu động.

Ajahn Chah: Như vầy. Đó là sự vô thường. Vô thường!. Tất cả là do vô

thường. Cứ tiếp tục chỉ rõ cho tâm rằng: “Không chắc, không chắc chắn”. Tuyệt
đối tất cả mọi hiện tượng là không chắc chắn. Đừng quên điều này. Nếu tâm
không an, điều đó không chắc chắn. Nếu tâm được bình an, điều đó cũng không
chắc chắn. (Mọi thứ điều vô thường, thay đổi). Đừng chấp giữ vào trạng thái nào
cả và cũng đừng cho rằng trạng thái nào là thực. “Tâm thức là vô thường”. Các
bạn đã nghe điều này chưa? Các bạn học về điều này chưa? Bạn sẽ làm gì với nó?

Tĩnh là vô thường. Động là vô thường. Vậy làm sao bạn tu tập đây? Bạn

nhìn những trạng thái đó ra sao? Nếu bạn có được sự hiểu biết đúng đắn, bạn sẽ
thấy được trạng thái tâm tĩnh hay động cũng đều không chắc chắn. Bạn cảm thấy
ra sao? Hãy nhìn vào đây.

Nếu tâm được bình an, nó sẽ được bao nhiêu ngày? Nếu tâm bị quấy động,

nó sẽ bị bao nhiêu ngày? Phải luôn niệm rằng: “Không chắc chắn!”. Vậy thì đâu
còn chỗ nào để bị dính. Đó là cách đuổi chúng ra khỏi tâm.

Ta tu tập niệm chữ “Đức-Phật” nhưng tâm không an. Ta tu tập chánh niệm

về hơi thở nhưng tâm không an. Tại sao chúng ta cứ dính vào ý nghĩ làm sao để
được định và an. Ta niệm “Đức-Phật” và nhận biết sự không chắc chắn. Ta tu tập
chánh niệm về hơi thở và nhận biết sự không chắc chắn. Đừng có quá quan trọng
về những trạng thái của tâm (an hay không an, tĩnh hay động), chúng chỉ đánh lừa
ta bởi vì ta cứ dính chấp vào những ý nghĩ đó. (Nếu tu thiền mà ta cứ muốn cho
tâm phải được an thì ta bị dính vào bẫy và tâm khó được an). Chúng ta phải khôn
ngon hơn chúng. Bất cứ điều gì xảy đến, ta biết nó là “Không chắc chắn”. Bất cứ
trạng thái nào của tâm, ta biết nó là “Không chắc chắn”. Cứ vậy thì mọi sự sẽ lặn
mất. Cứ thử làm vậy bạn sẽ thấy. Bất cứ điều gì xảy đến, cứ nhắc nhớ rằng nó
“Không chắc chắn”. Cái dở là thông thường chúng ta không chịu đối diện hoặc
vượt qua nó mà chứ chạy theo nó nên bị dính vào nó (quên mình theo vật).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.