LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 131

Người đời bây giờ giống như cứ muốn đổ đầy thùng nước, nhưng chẳng bao

giờ đổ nước vào miệng thùng. Họ cứ đổ nước vung vãi ra ngoài, không đúng vào
miệng thùng. Họ cứ đổ như vậy, như con nít nghịch nước cho vui, thì dù họ có đổ
cả đời cũng chẳng bao giờ đầy thùng. Tham muốn (dục vọng) của người thời nay
cũng vậy. Họ cứ luôn tìm kiếm nhiều hơn nữa, muốn có nhiều hơn nữa và hơn
nữa, và chẳng bao giờ thỏa mãn. (Lòng tham không đáy là nguyên nhân của mọi
sự khó khổ và sinh tử ở trên thế gian).

Kẻ nghèo thì có nhiều tham muốn hơn nữa, dục vọng còn lớn hơn nữa. Kẻ

giàu thì có đủ thứ thỏa mãn và vẫn còn tham muốn nhiều nữa. Họ chẳng bao giờ
biết mức nào là đủ giàu. Ai cũng ‘nghèo’ so với tham muốn dục vọng của mình!.
(Chỉ có ai biết khi nào đủ thì người đó mới thực sự giàu có). Tham muốn và dục
vọng lôi chúng ta vào biển khổ. (Nếu không có dục vọng thì không có khổ và tái
sinh). Chúng ta cần suy xét và điều tra kỹ về lẽ thực này.

Tôi đã chỉ dạy và huấn luyện nhiều người tu hành trong hơn ba mươi năm

qua. Tôi cảm thấy rằng điều quan trọng là người ta ít nhất phải hiểu biết về giáo
pháp (lẽ thật, quy luật, sự thật của sự sống), gỡ bỏ bớt những gánh nặng (ràng
buộc, dính chấp), và không cần phải sống quá lâu trên đời. Nếu tốt, họ có thể tu
hành và bước được vào dòng thánh đạo (từ Nhập Lưu...) để bảo đảm tránh bị tái
sinh hơn bảy lần nữa, điều đó thực là đáng quý. (Điều kiện để trở thành một
người Nhập Lưu là chỉ cần phá bỏ được cái ‘ta’ và những ràng buộc mê tín).
Đừng để mình tiếp tục bị tái sinh thành bọ chét hay rận rệp, thành rắn, rùa, heo
hay chó, hoặc thành người đuôi, kẻ điếc hay một loại chúng sinh khổ đau ở
những cõi xấu thấp. Chúng ta không thể biết được mình sẽ đi về đâu sau khi chết
nếu chúng ta không chịu tìm cách giải thoát mình ngay từ bây giờ!.

Mục tiêu học hiểu và tu hành chỉ đơn giản là để chúng ta không còn chịu

khổ nữa. Không còn khổ đau. Có nghĩa là khổ đau không còn tìm đến ta nữa.
Thần chết cũng không tìm thấy chúng ta.

Có năm tập hợp tạo nên thân-tâm này: sắc, thọ, tưởng, hành, thức. Chúng

khởi sinh và biến mất, sinh rồi diệt, hợp rồi tan; chẳng có ‘ai’ ở trong đó, chỉ là
những hiện tượng vô thường và mong manh. Nếu bạn nghĩ rằng bạn chết, thì bạn
sẽ bị tái sinh liên tục, mọi lúc mọi nơi. Bạn sẽ luôn bị khổ đau không bao giờ dứt,
bởi vì chẳng bao giờ chấm dứt được. (Còn ‘người’ chết thì còn tái sinh và còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.