LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 483

vậy. Cơm dừa, nước dừa, xơ dừa, vỏ dừa ở cùng nhau. Khi mua chúng ta phải
mua nguyên trái. Nếu có ai nói chúng ta ăn vỏ dừa thì mặc kệ họ nói, chúng ta
biết rõ mình đang làm gì.

Trí tuệ là thứ mỗi chúng ta phải tự tìm thấy cho mình. Để nhìn thấy nó,

chúng ta không nên đi quá nhanh hay quá chậm. Vậy chúng ta phải làm gì? Phải
đi đến nơi không chậm không nhanh. Còn đi nhanh hay đi chậm đều không phải
cách.

Nhưng thường chúng ta đều nôn nóng, chúng ta vội vã. Ngay khi vừa mới

bắt đầu chúng ta đã muốn chạy nhanh đến đích, chúng ta không muốn bị trễ,
không muốn bị bỏ rơi lại đằng sau. Chúng ta muốn thành công, muốn ‘đắc đạo’
nhanh. Khi đưa cái tâm vào thiền tập, người ta thường đi quá xa, canh quá xa,
nghĩ quá cao xa... Họ thắp nhang, lạy lục và thề nguyện: ''Đến khi nào nhang
chưa tàn hết thì tôi nhất quyết không đứng dậy khỏi chỗ ngồi thiền, dù cho tôi có
ngã quỵ hay chết, dù chuyện gì có xảy ra... tôi thề chết ngồi chứ không bỏ
cuộc...''. Sau khi khấn nguyện, họ ngồi xuống thiền. Vừa ngồi xuống, đám quân
của Ma Vương (Māra)

124

đến bu từ mọi phía. Họ mới ngồi một chút là đã nghĩ

đến chuyện nhang tàn hay chưa. Họ hé hé mắt nhìn cây nhang...''Trời, cả năm nữa
cũng chưa chắc tàn!''

Họ nghiến răng và ngồi tiếp, cảm thấy nóng nực, thấy nôn nao, bực bội và

rối trí... Đến lúc cuối họ nghĩ rằng: ''Chắc giờ nhang tàn rồi''... Lại hé mắt nhìn...
''Ô không, còn chưa cháy hết nửa cây nhang!''.

Canh mấy lần như vậy mà nhang vẫn chưa tàn nên họ chán, bỏ cuộc luôn,

không muốn làm gì nữa, chỉ ngồi tự ghét mình. ''Ta thật là ngu, ta thật vô vọng!''.
Họ ngồi và ghét bản thân mình, cảm thấy vô vọng. Ngay lúc này chỉ sinh thêm
bất mãn và những chướng ngại. Đây được gọi là chướng ngại ác ý. Ác ý là ác
cảm với chính mình, không ghét ai được nên tự ghét mình. Và tại sao lại vậy? Tất
cả là do tham muốn.

Thực ra không cần phải làm những việc như thắp nhang, thệ nguyện... theo

kiểu như vậy. Tập trung (tâm) có nghĩa là gom tụ (hội tụ) tâm lại bằng cách
buông bỏ, chứ không phải gom tụ bản thân mình vào những nút thắt như vậy. Có
lẽ là do nhiều người đọc kinh điển viết về cuộc đời tu hành của Phật, về cách Phật
quyết tâm ngồi thiền dưới gốc cây Bồ-đề: ''Chừng nào ta chưa đạt đến Giác Ngộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.