LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 489

mình). Tuy nhiên đại đa số người tu cứ lo để ý về người khác tốt hay xấu. (Nhìn
ra ngoài thấy người ta và thứ khác chứ không thấy mình).

Đừng nghĩ kiểu như: ''Bữa nay nóng quá'' hay ''bữa nay lạnh quá'', hoặc ''bữa

nay này..., bữa nay nọ...''. Bữa nay có ra sao thì chỉ là cách của nó. Nhiều người
thiệt vô duyên, cứ chê bai thời tiết để viện lý cho sự lười biếng của mình! Cần
phải tu để nhìn thấy Giáo Pháp ngay trong bên trong chúng ta thì ta mới có được
loại bình an bền chắc hơn.

Vì vậy, đối với tất cả các bạn đang ngồi đây, các bạn đã đến đây để tu tập, dù

chỉ đến tu mấy ngày, cũng có rất nhiều điều sẽ khởi sinh trong tâm. Rất nhiều
điều khởi sinh nhưng các bạn không ý thức rõ biết về chúng. Có nhiều ý nghĩ
đúng, nhiều ý nghĩ sai... nhiều, nhiều lắm. Bởi vậy tôi nói việc tu hành là gian
khó.

Một số các bạn đã tìm thấy ít nhiều sự bình an trong khi ngồi thiền, nhưng

lúc này cũng đừng vội chúc mừng bản thân mình. Tương tự, một số bạn khác nếu
có bị ngu mờ bất an trong khi ngồi thiền thì cũng đừng trách than hay tự ghét bản
thân mình. Nếu mọi thứ có vẻ tốt lành, đừng mừng vui chạy theo chúng, và nếu
mọi thứ xuất hiện không tốt lành, cũng đừng bực bội khó chịu với chúng. Chỉ cần
nhìn vào tất cả những thứ đó, nhìn vào tất cả mọi thứ tốt và xấu mà mình có. Chỉ
cần nhìn chứ đừng phán xử này nọ gì hết. Nếu nó tốt lành (sướng), đừng nắm giữ
nó lâu; nếu nó xấu (khổ), đừng dính chấp nó. Tốt hay xấu, sướng hay khổ đều có
thể ‘cắn’ ta, vậy nên đừng nắm giữ nó chút nào. (Như cách đừng nắm đầu rắn hay
đuôi rắn vậy, dính đằng nào cũng bị nó cắn).

Việc tu tập chỉ đơn giản là ngồi, ngồi và quan sát tất cả. Những trạng thái tốt

và trạng thái xấu cứ đến và đi theo bản chất tự nhiên của chúng. Mọi thứ đến và
đi. Đừng khởi tâm khoái thích với một trạng thái tốt nào, cũng đừng ghét bực với
một trạng thái xấu nào; chỉ cần biết rõ chúng ngay khi chúng khởi sinh và biến
qua. Khi nào cần chúc mừng thì cứ mừng, nhưng một xíu thôi, đừng mừng vui
hoan hỷ quá nhiều. Cũng giống như việc dạy dỗ một đứa trẻ, đôi lúc cũng cần
phải khen nó một chút, nhưng đôi lúc cũng cần phải đánh đít nó. Trong việc tu
hành, đôi lúc chúng ta hay trách phạt bản thân mình, nhưng đừng cứ lúc nào cũng
trách, phạt và ác cảm với bản thân mình. Nếu cứ lo trách phạt bản thân mình thì
chẳng bao lâu bạn sẽ thoái chí và bỏ tu luôn. Nhưng cũng đừng quá dễ dàng với
bản thân mình, nuông chiều một đứa trẻ quá cũng không tốt. Hai xu hướng đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.