LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 756

dường, cho đi và những việc công đức; tuân giữ các giới hạnh, và thiền tập về
tâm từ... tất cả nhũng việc đó là để trừ bỏ những ô nhiễm và tính tham dục, là để
làm cho tâm trống rỗng và sạch sẽ--tức không còn tính ích kỷ, không còn những
quan niệm về cái ‘ta’, không còn chấp ‘ta’ chấp ‘người’, và không còn tham
muốn thứ gì—không còn tham muốn có được gì hay trở thành gì gì nữa.

Nibbāna paccayo hotu: Cầu đây là nhân duyên giúp đạt đến Niết-bàn. Làm

việc bố thí cúng dường là thực hiện việc từ bỏ, buông bỏ. Còn lắng nghe giáo
pháp với mục đích là có được hiểu biết và buông bỏ, giúp dẹp bỏ sự tham chấp
vào những thứ tốt xấu, đúng sai, sướng khổ. Trước tiên, quý vị cần phải tập thiền
để trở nên có-ý-thức (tỉnh giác) về những điều đúng và sai. Khi nhận thấy điều gì
là sai xấu, chúng ta tránh bỏ nó. Khi nhận thấy điều gì là đúng thiện, chúng ta làm
và tu dưỡng nó. Ta làm thiện ta thấy mình thiện. Nhưng sau khi làm được chuyện
tốt thiện thì cũng dính tâm vào sự tốt thiện đó; đừng nghĩ ta thiện, đừng có ghim
ghút vào tim việc thiện ta đã làm được. Cứ vô-tư đứng giữa sự thiện tốt đó, hoặc
‘đứng trên’ điều thiện đó, đừng ‘đứng dưới’ điều thiện-- tức đừng bám riết hay
dính chấp vào điều thiện mà ta đã làm. (Làm việc thiện một cách chân thành, vô
tư và không tính toán, không tính công tính đức gì hết). Nếu chúng ta cứ ‘đứng
dưới’ điều thiện, thì suốt ngày điều thiện đó cứ bám riết lấy ta, và ta trở thành nô
lệ cho nó. Ta trở thành nô lệ, và nó cứ thúc giục ta nghĩ ngợi đủ thứ hoặc làm đủ
thứ, rốt cuộc tạo ra đủ thứ nghiệp và làm mất hết công đức. Nó chẳng giúp ta đến
đâu, và kết quả cũng dẫn ta đến những sự bất hạnh và bất lành mà chúng ta đã
từng có trước kia.

(Ví dụ bố thí giúp người nghèo khó vì lòng từ bi, đó là việc thiện cần nên

làm. Nhưng sau khi làm, đừng cố nghĩ nhiều về hành động tốt của mình, đừng
thầm tính công đức. Bố thí cúng dường thức ăn, thuốc men... cho các tăng ni có
điều kiện tu hành, đó là việc làm vô lượng công đức. Nhưng sau khi bố thí, đừng
cố nghĩ đến cái công đức vô lượng đó, đừng dính chấp rằng ta cần phải làm việc
thiện để có nhiều công đức để được là gì gì đó sau này...)

Bỏ hết điều xấu ác để tích tạo công đức—tức là bỏ những điều tiêu cực để tu

dưỡng những điều tích cực. Tích tạo công đức, phát triển công đức, giữ mình
‘đứng trên’ công đức đó. Giữ mình ‘đứng trên’ công đức và thất đức, ‘đứng trên’
tốt và xấu, ‘đứng trên’ thiện và ác. (Không dính vào sự xấu, không chấp vào sự
tốt). Cứ luôn tu tập với một cái tâm từ bỏ, buông bỏ và tự do tự tại. Điều này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.