LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 891

thành (tái sinh). Làm được vậy thì sẽ không còn sướng hay khổ vì nó, không còn
khoái cảm hay ác cảm vì nó. Sẽ không còn sự dính chấp ràng buộc nếu ta nhận
biết rõ chỗ này, đúng như nó thực là. Nhưng, người đời vẫn luôn muốn cảm giác
đủ kiểu, như vầy, như vậy. Họ thêm bớt vào nó. Đó là điều họ muốn. Họ muốn
làm những việc dơ bẩn, không ai trả tiền họ cũng thích làm. Làm những việc
thanh cao họ không muốn làm!

Các thầy hãy nhìn ngay vào chỗ này. Đó là chỗ thực tại do quy ước mà

người thế gian đang dính kẹt trong đó. Nhưng đây chính là chỗ quan trọng để
chúng ta quán xét và tu tập. Nếu chúng ta biết suy xét những cái lỗ tai, lỗ mũi...
của thân này toàn chứa những thứ dơ bẩn. Có cái nào sạch sẽ không? Chúng ta
nên quán xét điều này theo cách nhìn của Giáo Pháp. Cái đáng sợ nằm ngay đó
chứ không ở đâu khác. Con người thường đánh mất tâm trí của mình vào những
chỗ ô uế trong thân này.

Ngay chỗ này là một nhân, là một điểm căn bản để tu tập. Nhưng chúng ta

không điều tra điểm căn bản này một cách kỹ càng. Tôi không thấy cần thiết phải
hỏi ai nhiều câu hỏi hay điều tra nhiều về họ (thì ta mới hiểu biết tất cả). Đôi lúc
tôi thấy các nhà sư lên đường, che dù đi bộ hết chỗ này đến chỗ nọ dưới nắng
nóng, họ đi lan man qua nhiều tỉnh thành. Khi tôi nhìn họ tôi nghĩ chắc họ đuối
sức lắm.

''Các thầy đi đâu vậy?''. Họ nói: ''Chúng tôi đi tìm sự bình an''.

Tôi không có lời giải đáp cho điều đó. Tôi không biết họ có thể tìm thấy sự

bình an ở đâu. Tôi không muốn làm họ mất mặt; tôi cũng đã từng như vậy mà.
Tôi đã từng đi tìm sự bình an, luôn nghĩ rằng chắc phải có sự bình an nằm ở nơi
nào đó. Ừ đúng, sự bình an ở nơi nào đó- đó cũng là một cách nói. Rồi khi ta đến
những nơi đó, ta cảm thấy ít nhiều dễ chịu. Dường như ai cũng nghĩ như vậy và
cảm giác như vậy. Mọi người đều nghĩ rằng có những nơi nào đó dễ chịu hơn,
thoải mái hơn, và bình an. (Ai cũng cố đi tìm nơi đó. Ví dụ, người tu ở vùng đồng
bằng nóng nực thì nghĩ lên núi rừng thông reo sẽ dễ chịu và bình an hơn. Người ở
miền núi cao quanh năm lạnh lẽo thì nghĩ xuống đồng bằng hay ra biển ấm áp sẽ
dễ chịu và bình an hơn).

Trong một lần đi giảng đạo ở nước ngoài

222

, tôi thấy con chó ở nhà chú Phật

tử tên Pabhakaro. Họ có con chó to, họ thực sự yêu quý nó. Hầu như họ chỉ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.