LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 107

Lộ Thân đặt chậu gỗ xuống, tháo trâm ngọc đặt vào trong đó. Quỳ cũng

xõa mái tóc dài ra che hết mặt, rồi đi tới chỗ Lộ Thân. Đầu tiên Lộ Thân sợ
hết hồn, lại nhận ra lúc này đối phương đang che mắt, đúng là thời cơ tốt để
đánh lén, bèn tính toán vị trí rồi cốc mạnh một cái lên trán Quỳ.

“Á, ngươi là trẻ con đấy à?”

“Ngươi mới là trẻ con ấy…” Lộ Thân vặn lại, “Còn làm hành động vô vị

này để hù dọa người khác.”

“Ta có muốn hù dọa ngươi đâu.” Quỳ nói rồi vén tóc lên. ”Ta chỉ đang

nghĩ, ‘Trời sáng sau đêm dài, thời gian chẳng ngừng trôi’

*

, nhưng có

những khi chúng ta lại hy vọng màn đêm không bao giờ kết thúc, bình minh
cũng mãi mãi không ló dạng. Bởi vì thời gian khi ở bên người thương luôn
rất ngắn ngủi, cho nên trong Kinh Thi mới có câu ‘Vợ nói gà gáy rồi, chồng
nói trời chưa sáng’
. Nếu là ta, để xóa bỏ sự thật là trời đã sáng thì ta sẵn
sàng giết chết tất cả gà trống trên đời, cho ban đêm tiếp tục kéo dài…”

* Một câu trích trong bài thơ Chiêu hồn.

“Chuyện này thì liên quan gì đến việc ngươi làm khi nãy?”

“Có liên quan chứ. Khi nãy ta nghĩ, trừ cách này ra thì còn cách nào khác

để kéo dài màn đêm hay không. Sau đó ta nghĩ ra, chỉ cần xõa tóc ra trước
mặt che kín mắt thì đêm dài cũng sẽ không kết thúc.”

“Chẳng hiểu ngươi đang nói gì hết…”

“Lộ Thân thử một chút là hiểu ngay ấy mà.” Nói rồi Quỳ xõa tóc của Lộ

Thân ra trước mặt, che khuất mắt nàng. “Thế này thì chúng ta có thể ở bên
nhau mãi mãi rồi!”

Sau đó, Lộ Thân liền bị đẩy vào trong nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.