LỄ TẾ MÙA XUÂN - Trang 140

cùng đáng yêu, khiến ta không kìm lòng được mà muốn bắt nạt ngươi, chọc
tức ngươi.”

“Ngươi thích là được, thực ra ta cũng sẽ không so đo. Vì Giang Ly tỷ và

Nhã Anh tỷ quá thân thiết, nên cách mà hai người họ đối xử với ta luôn
khiến ta cảm thấy xa lạ, quả thực không giống tỷ muội. Trong khi Tiểu Quỳ
lại đối xử với ta như tỷ muội ruột thịt. Nếu chúng ta là tỷ muội ruột thì
những việc Tiểu Quỳ làm với ta không tính là quá đáng, mà là vô cùng thỏa
đáng. Ta mong mối quan hệ ấy có thể tiếp tục kéo dài, tuy đôi lúc ta cũng
thấy không cam tâm hoặc muốn đánh ngươi một trận, nhưng dù sao cũng
ấm áp hơn ngày xưa chỉ có một thân một mình.”

“Lộ Thân đúng là một cô bé đa sầu đa cảm.” Quỳ nói, “Việc điều tra nơi

này dừng ở đây thôi, chúng ta đã bắt đầu tán gẫu, chứng tỏ ở đây đã không
còn thứ gì đáng để tiếp tục điều tra. Tiếp theo xin hãy dẫn ta tới gian phòng
mà Chung phu nhân nghỉ lại tối qua.”

“Được.”

Thế rồi hai thiếu nữ cùng đi tới ngôi viện nhỏ mà mấy mẹ con nhà họ

Chung ở tạm.

Chung Hội Vũ đã lấy ra từng món đồ trong hành lý của mẫu thân theo lời

Lộ Thân, bày trên chiếu cói trong gian chính, còn bản thân thì đứng đợi bên
cạnh.

Quỳ nhìn di vật được xếp trên mặt chiếu. Trong đó có sáu chiếc áo

choàng, hai chiếc áo trong, dép, guốc, giày, mỗi thứ một đôi. Một hộp trang
sức, lược, lược bí, gương đồng mỗi thứ một chiếc. Lại có một cái hòm sơn
mài, bên trong chứa nhiều loại thuốc. Ngoài ra còn có vài món nhạc cụ.
Khèn, sênh, đàn sắt, hình thức đều giống với những thứ mà hai người vừa
thấy trong nhà kho, hẳn là đồ cổ của nhà họ Quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.