LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 115

"Vào nhà đi!"

"... Tớ không muốn vào. Mặc kệ tớ."

Hitomi trả lời bằng giọng trầm đục đầy giận dữ. Chính giọng tôi cũng

trở nên gấp gáp.

"Làm sao mà tớ mặc kệ cậu được! Sao cậu lại mặc đồng phục con trai,

rồi làm chuyện như thế với thầy!? Rốt cuộc Hitomi muốn gì đây!?"

Hitomi ủ dột đẩy lại cái ô về phía tôi, và nói với biểu cảm mang quyết

tâm mạnh mẽ.

"Tớ chỉ đang làm điều mà Kai đã từng muốn thôi. Bởi vì tớ-là-Kai

mà."

Tôi toát mồ hôi lạnh.

Hitomi đang nói gì vậy? Sao lại bảo mình là Kai? Nhưng trông cậu ấy

vẫn tỉnh táo mà.

Đôi mắt băng giá ấy vẫn nhìn lên bầu trời, và Hitomi tiếp tục nói gay

gắt.

"... Kai cũng từng đứng như thế này, ướt rũ rượi. Ngày hôm ấy tớ về

nhà đã thấy Kai đang đứng ngoài cửa chờ mình, không che ô gì cả. Đó là
một tuần trước Giáng sinh."

"Sao lại đứng thần ra giữa mưa thế này, đồ dở hơi!" - tớ đã nổi giận

với cậu ấy, và Kai rụt rè đáp lại: "Bởi vì hôm nay, tớ thật sự muốn gặp cậu".
Tớ đã mời Kai lên nhà, bảo cậu ấy đi tắm rồi lấy quần áo của bố cho mặc
tạm... Tớ vừa mang trà ra, hỏi "Có việc gì?" thì cậu ấy lại bối rối..."

Đôi mắt Hitomi đột ngột tràn đầy thương cảm, đôi môi mím chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.