LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 245

Phần IV. Châu Phi

Chương 41. Thực dân Tây Ban Nha hiện đại

“Nếu anh từng có ý định có con và muốn chúng được sống một cuộc đời
giàu sang, anh cần phải làm nhiều hơn nữa để đảm bảo chúng ta có thể
chiếm được cả viên ngọc đen này (châu Phi-BT).”

Lời cảnh báo của George Rich đã giúp tôi có thể sống với chính con người
mình đồng thời cảm thông cho lỗi lầm của những cố vấn Mỹ khác, những
người đã cùng ở với tôi trong một biệt thự tại Alexandria, mùa hè năm
1974. Bóng dáng của ông ta đã ám ảnh tôi từ Cairo đến khu quần thể Kim
tự tháp ở Gaza; và ngay lúc này đây, nó đang lảng vảng đâu đó sau viên
quan chức của chính phủ Ai Cập, người ngồi ở một đầu của cái bàn làm
bằng gỗ tuyết tùng chắc nịch, thoạt nhìn có vẻ quá khổ đối với một phòng
ăn trang nhã trong dinh thự mà chúng tôi đang thuê. Từ thời xa xưa, dinh
thự đồ sộ này được xây bởi một thương nhân người Anh, người này đã tích
lũy cơ đồ của mình bằng cách vận chuyển ngà voi châu Phi, xác ướp và
những món châu báu ăn cắp được từ những ngôi mộ cổ bán cho các bảo
tàng của châu Âu.

Vị quan chức mỉm cười tự mãn: “Lịch sử đã chứng minh rằng Ai Cập là cái
đầu của con chó mà phần thân của nó chính là lục địa châu Phi”. Ánh mắt
ông đưa quanh bàn, như đưa 10 người chúng tôi, những người mang quốc
tịch Mỹ, đặt chân đến mảnh đất đó để xây dựng hệ thống nước, hệ thống xử
lý rác thải và các cơ sở hạ tầng khác. Ông đấm mạnh xuống mặt bàn. “Hãy
chung vai với Tổng thống, ngài Anwar Sadat đáng kính, nắm lấy toàn bộ
châu Mỹ và sau đó là châu Phi. Chủ nghĩa tư bản cho toàn thế giới!”. Nói
một lúc, ông dừng lại, né sang một bên để người hầu bàn bắt đầu công việc
phục vụ bữa tối.

“Chúng ta là những kỵ sĩ, đến đây vừa đúng lúc để cứu lấy pháo đài.” Một
kỹ sư công trình dân dụng đến từ Colarado lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.