LỊCH SỬ CHIẾN TRANH PELOPONNESE - Trang 451

lên thuyền viễn chinh, thì nhờ đó ông ta sẽ khởi hành bằng cách an toàn nhất
có thể. Tuy vậy người Athens chẳng những không hề bị gánh nặng của công
cuộc chuẩn bị làm giảm đi niềm hứng khởi với chuyến hải hành, mà thành ra
lại háo hức với nó hơn bao giờ hết; và tình hình diễn ra hoàn toàn trái ngược
với những gì Nicias đã tưởng, cứ như thể người ta cho rằng ông đã đưa ra
lời khuyên chí lý, và rằng cuộc viễn chinh đó sẽ an toàn nhất trên đời. Ai ai
cũng hăng say với chiến dịch đó. Những người già hơn nghĩ rằng hoặc họ sẽ
chinh phục được những nơi mà họ sắp lên thuyền tới đó, hoặc bất luận thế
nào thì với một lực lượng lớn như vậy họ cũng sẽ chẳng gặp tai hoạ gì;
những kẻ còn đang niên tráng lực cường thì cảm thấy khao khát được thấy
những danh thắng ở miền đất lạ, và không chút hoài nghi rằng họ sẽ lại trở
về quê hương bản quán an lành; trong khi dân thường và binh lính thì chỉ
nghĩ đến việc kiếm công xá lương bổng ngay trước mắt, và làm những cuộc
chinh phục mà sẽ cung cấp một quỹ lương không bao giờ cạn cho tương lai.
Với sự nhiệt tình này của đại đa số, vài người không thích nó sợ rằng sẽ tỏ
ra là không yêu nước nếu giơ tay phủ quyết nó, và vì vậy họ lặng thinh.

Cuối cùng một trong những người Athens đã bước lên yêu cầu Nicias

phát biểu và bảo ông ta rằng ông ta không được viện lý do hoặc can ngăn họ,
mà phải lập tức nói ngay trước mặt tất cả bọn họ xem người Athens cần biểu
quyết cấp cho ông ta quân lực bằng nào. Lúc đó ông ta trả lời, chẳng phải là
không miễn cưỡng, rằng khi thong thả ông ta sẽ hỏi ý kiến các đồng sự của
mình thêm về vấn đề này; tuy vậy, cứ như những gì ông ta có thể thấy ngay
lúc này, thì họ nên ra khơi với ít nhất một trăm thuyền ga-lê – người Athens
sẽ cung cấp tàu thuyền chuyên vận quân binh nhiều hết mức họ có thể, và
gọi các đồng minh cung cấp phần còn lại – bộ binh hạng nặng tất thảy không
dưới năm ngàn, quân Athens và quân đồng minh, hoặc nhiều hơn nếu có khả
năng; và những quân chủng còn lại tương ứng; cung thủ lấy từ Athens và từ
Crete, cùng với quân bắn ná, và bất kỳ thứ gì khác mà xem ra là cần thiết
đều phải được các tướng lĩnh chuẩn bị sẵn sàng và mang theo.

Khi nghe thấy thế, người Athens đã lập tức biểu quyết nhất trí rằng các vị

tướng chỉ huy sẽ có toàn quyền quyết định về quân số của đạo quân và về
toàn bộ cuộc viễn chinh nói chung, để thực hiện những gì mà họ cho là tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.