LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 803

Trong thời kỳ Chính sách kinh tế mới, khi John Collier, một người da đỏ,
trở thành người phụ trách của Văn phòng Các vấn đề của người da đỏ,
người ta cũng cố gắng khôi phục cuộc sống bộ lạc của người da đỏ. Tuy
nhiên, sau nhiều thập kỷ tình trạng đó dường như vẫn không được cải thiện.
Người da đỏ vẫn phải sống trên những vùng đất khô cằn dành riêng cho họ.
Chính vì lẽ đó các thanh niên Anh-điêng thường rời bỏ vùng đất của mình.
Một nhà nhân chủng học về người da đỏ cho biết: “Vùng đất dành riêng cho
người Mỹ bản xứ chính là chế độ thuộc địa hoàn chỉnh nhất thế giới mà tôi
được biết.”

Có một thời gian, sự biến mất hoặc đồng hóa của những người da đỏ là
không thể tránh khỏi. Bước sang thế kỷ mới, chỉ khoảng 300 nghìn người
da đỏ còn sót lại, trong khi con số này ban đầu là khoảng một triệu người
hoặc hơn trên toàn nước Mỹ. Nhưng ngay sau đó, con số này lại tăng lên,
giống như một giống cây còn sót lại bị ép không được phát triển lại càng
sinh sôi nảy nở. Đến cuối năm 1960, đã có 800 nghìn người da đỏ, một nửa
số họ sống trên những vùng đất của mình, một nửa còn lại sống rải rác trong
những thị trấn nhỏ trên khắp nước Mỹ.

Những tác phẩm tự truyện của người da đỏ cho thấy họ từ chối tiếp nhận
văn hóa của người da trắng. Một người da đỏ viết:

Đúng là tôi đã đến trường học của người da trắng. Tôi học cách đọc sách
giáo khoa, báo chí và cả Kinh thánh. Nhưng lúc đó tôi biết thế vẫn chưa đủ.
Những người văn minh phụ thuộc quá nhiều vào những trang giấy in ấn do
chính loài người tạo ra. Còn tôi mở cuốn sách tinh thần lớn lao, đó là cả sự
sáng tạo của Đấng tối cao.

Một người da đỏ bộ tộc Hopi tên là Sun Chief nói:

Tôi đã học được rất nhiều từ tiếng Anh, và có thể đọc thuộc một phần của
Mười Điều răn. Tôi biết thế nào là ngủ trên giường, cầu nguyện Chúa, chải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.