LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 804

tóc, dùng dao và nĩa để ăn, hay dùng toa-lét… Tôi cũng học được rằng một
người suy nghĩ sẽ dùng cái đầu của mình chứ không dùng con tim.

Chief Luther Standing Bear, trong cuốn tự truyện năm 1933 mang tên From
the Land of the Spotted Eagle
(Từ mảnh đất của Đại bàng đốm), đã viết:

Đúng là những người da trắng đã mang đến sự thay đổi lớn lao. Nhưng
những kết quả khác nhau của nền văn minh đó, cho dù là rất sặc sỡ và hấp
dẫn, cũng đang trở nên ốm yếu và chết dần chết mòn. Vậy nếu một phần
của nền văn minh đó tàn tật, cướp bóc hoặc cản trở, vậy phát triển để làm
gì?

Tôi dám mạo muội nói rằng người đàn ông đang ngồi dưới đất kia đang
trầm ngâm suy nghĩ về cuộc sống và ý nghĩa của cuộc sống, chấp nhận sự
tồn tại của vạn vật trên trái đất, thừa nhận tính thống nhất của vạn vật với
vũ trụ, đang thấm thía trải nghiệm về bản chất thật sự của nền văn minh…

Trong những năm 1960, các phong trào về quyền công dân và phản chiến
bắt đầu phát triển mạnh mẽ, người da đỏ cũng đã có đủ lực để đứng lên
phản kháng; họ bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để có thể thay đổi tình
cảnh của mình và bắt đầu thành lập các tổ chức đấu tranh. Năm 1961, 500
thủ lĩnh da đỏ sống tại các bộ lạc và thành thị cùng nhau họp mặt tại
Chicago. Việc này sau đó đã dẫn tới một cuộc gặp gỡ khác giữa những
người da đỏ trẻ được đi học đại học; họ thành lập Hội đồng Thanh niên Da
đỏ toàn quốc. (National Indian Youth Council). Mel Thorn, một người da đỏ
thuộc bộ tộc Paiute, chủ tịch đầu tiên của Hội đồng, viết:

Người da đỏ bắt đầu có nhiều hoạt động hơn. Có bất đồng, tiếng cười, tiếng
hát, sự tức giận, đôi lúc có cả những kế hoạch… Người da đỏ đang dần lấy
lại tự tin và can đảm rằng động cơ của họ là đúng đắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.