LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 821

họ. Đó là lý do tại sao chúng ta thất bại ở Việt Nam, bởi vì chúng ta không
có động lực. Chúng ta chiến đấu trong một cuộc chiến của những kẻ giàu
có, vì những kẻ giàu có... Tại Wounded Knee, chúng tôi đều làm rất tốt,
chiến đấu ngoan cường và nhanh nhạy. Bởi vì chúng tôi vẫn có thể cười
được.

Những thông điệp ủng hộ cho Wounded Knee đến từ khắp mọi nơi,
Australia, Phần Lan, Đức, Italia, Nhật Bản, Anh quốc. Có cả một bức thông
điệp từ những người anh em Attica, trong số họ có hai người da đỏ: “Các
bạn đã đấu tranh vì Đất mẹ và những đứa con của Người. Tinh thần của
chúng tôi cũng sẽ chiến đấu cùng các bạn!” Wallace Black Elk đã hồi âm
như sau: “Vùng đất Wounded Knee bé nhỏ đã trở thành một thế giới rộng
lớn.”

Sau Wounded Knee, cho dù đã có rất nhiều người hy sinh, đã có những
phiên tòa, đã có sự can thiệp của lực lượng cảnh sát và tòa án nhằm cố gắng
đập tan phong trào, nhưng Phong trào Những người Mỹ da đỏ vẫn tiếp tục
phát triển.

Ngay trong cộng đồng Akwesasne, nơi tờ báo Akwesasne Notes ra đời,
những người da đỏ vẫn luôn khẳng định lãnh thổ của họ là riêng biệt hoàn
toàn, không chịu sự xâm phạm bởi luật lệ của những người da trắng. Vào
một ngày nọ, viên cảnh sát bang New York đã đưa ba chiếc vé cho một tài
xế xe tải thuộc bộ lạc Mohawk. Sau đó đã diễn ra một cuộc gặp gỡ giữa hội
đồng của những người da đỏ và viên trung úy cảnh sát. Ban đầu, anh ta
khăng khăng rằng anh ta phải tuân thủ mệnh lệnh và phát vé, ngay cả trong
lãnh thổ Akwesasne, cho dù anh ta rõ ràng đã cố gắng để tỏ ra có lý. Sau
cùng, anh ta cũng đồng ý rằng họ sẽ không bắt giữ bất cứ người da đỏ nào
trong hoặc thậm chí là ngoài lãnh thổ mà không có một cuộc gặp gỡ với Hội
đồng Mohawk trước. Viên cảnh sát sau đó ngồi xuống và châm một điếu xì
gà. Vị tộc trưởng da đỏ Joahquisoh, một người đàn ông đĩnh đạc với mái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.