LỊCH SỬ DÂN TỘC MỸ - Trang 888

đến với những người tham gia sản xuất… mà ngược lại, chính những người
vận hành bộ máy kinh tế xã hội, pháp luật và văn hóa mới được hưởng sự
giàu có đó – từ luật gia cho tới các nhà cố vấn tài chính.”

Vào giữa những năm 1980, một vụ bê bối đã nhanh chóng lan rộng khắp
Washington. Việc xóa bỏ các khoản tiết kiệm và các khoản vay ngân hàng
bắt đầu từ khi Carter còn làm tổng thống vẫn tiếp tục được thực hiện dưới
thời Reagan, dẫn đến tình trạng các khoản đầu tư mạo hiểm khiến các ngân
hàng bị rút kiệt tài sản, biến họ trở thành những người phải chịu trách
nhiệm về hàng tỷ đô-la của các khách hàng gửi tiền đã được chính phủ đảm
bảo.

Thời gian trôi đi và vụ bê bối đó vẫn được giấu kín sau bức màn bí mật,
phải cần nhiều tiền hơn nữa để đền bù cho những người gửi tiền và bảo lãnh
các ngân hàng này. Con số bắt đầu nhích lên mức 200 tỷ đô-la. Trong suốt
chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1988, ứng cử viên Đảng Dân chủ
Michael Dukakis đã phải kiềm chế không công khai buộc tội chính quyền
Đảng Cộng hòa bởi lẽ rất nhiều thành viên thuộc Đảng Dân chủ trong Quốc
hội có liên quan ít nhiều đến vụ bê bối này và sau đó đã tìm cách che đậy.

Sự thâm hụt khổng lồ trong ngân quỹ dành cho quốc phòng từng được Tổng
thống Eisenhower tuyên bố là do tên “trộm” − nhu cầu thiết yếu của con
người − đánh cắp. Tuy nhiên, cả hai đảng đều đồng tình, Đảng Dân chủ đã
cạnh tranh với Đảng Cộng hòa trong việc thể hiện trước toàn bộ cử tri là họ
đã “cứng rắn” như thế nào.

Jimmy Carter dự tính tăng 10 tỷ đô-la cho ngân sách quốc phòng, một quyết
định đúng như những gì mà Eisenhower đã mô tả. Tất cả các khoản chi phí
khổng lồ dành cho quân đội sau Chiến tranh thế giới thứ hai đều được các
thành viên của Đảng Dân chủ và Cộng hòa chấp thuận, kể từ thời Truman
cho đến thời Reagan và Bush.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.