Những tháp đầu (tacchuu) này đã mở các viện mang pháp danh
của những người bảo trợ cho nó. Tính cách chùa riêng dùng vào việc
an táng cúng dường (bodaisho = bồ đề sở) cho một dòng họ trở thành
mạnh mẽ và thiền tăng coi tháp đóng một lượt hai vai trò. Trong
những tháp đầu của Daitokuji chẳng hạn, đã có Ryuugen.in (Long
Nguyên Viện) của võ tướng thời Muromachi là Hatakeyama Yoshitaka
(1557-1574), Daisen.in (Đại Tiên Viện) của Rokkaku Masayori (thế
kỷ 15-16), Sôken.in (Tổng Kiến Viện), Tenzuiji (Thiên Thụy Tự) của
Toyotomi Hideyoshi (1536-98), Sangen.in (Tam Huyền Viện) của gia
thần Hideyoshi là Ishida Mitsunari (1560-1600), Hôshun.in (Phương
Xuân Viện) của một gia thần khác là Maeda Toshinaga (1562-1614),
Kôdô.in (Cao Đồng Viện) của Hosokawa Tadaoki (1563-1646), một
võ tướng làm quan trãi 3 triều và là nhà thơ waka dòng dõi.
Mỗi tháp đầu đều xây bên trong khuôn viên mình mộ địa của
người bảo trợ và cử hành phật sự pháp yếu mỗi khi có mở những cuộc
cúng dường bồ đề. Mặt khác, để đền bù lại, người chủ trì tháp thu
hằng tháng món tiền gọi là tiền từ đường trả công các pháp sự. Họ
cũng nhận một số đất đai gọi là "tự lãnh" được tiến cúng để có ngân
quỹ giữ gìn, tu sửa tháp. Nhờ sự chi viện của những người bảo trợ mà
các tháp đầu có được một cơ sở kinh tế vững vàng, giúp cho họ có thể
hoạt động bố giáo để nâng cao uy tín môn phái, lập được nhiều chùa
nhánh (mạt tự) trong vùng lãnh chúa cai quản và cứ như thế mà nới
rộng mãi ra. Như vậy, nhờ có vai trò hết sức quan trọng của các tháp
đầu mà các giáo đoàn mới có thể phát triển về địa phương.
Thế nhưng đến cuối thời Sengoku, các giáo đoàn Thiền Tông vốn
lấy việc nới rộng thế lực môn phái làm chính cũng phải thay đổi trong
cách hành động. Các lãnh chúa đã nhận ra rằng phải thiết lập một hệ
thống cai trị trong lãnh địa của mình vượt lên trên khuôn khổ một hệ
phái tôn giáo.Các giáo đoàn đều lập ra những furegashira (xúc đầu)
tức chùa đứng đầu có nhiệm vụ giao dịch và truyền đạt mệnh lệnh của
cơ quan cai quản tôn giáo của nhà nước đến cho mỗi đơn vị tự viện
nhỏ. Giới quyền lực đã lợi dụng mối quan hệ giữa chùa chiền và đàn