LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 1 - Trang 220

TRUYỆN LỊCH SỬ TRUNG QUỐC

5000 NĂM TẬP 1

Lâm Hán Đạt & Tào Dư Chương

www.dtv-ebook.com

73-74

VƯƠNG MÃNG "PHỤC CỔ CẢI CHẾ"

Hán Thành Đế là một hoàng đế hoang dâm. Sau khi lên ngôi, đại

quyền trong triều đình dần dần rơi vào tay ngoại thích (thân thích của
hoàng thái hậu hoặc hoàng hậu). Hoàng hậu Vương Chính Quân, mẹ của
Thành Đế có 8 anh em, trừ một người chết sớm, 7 người còn lại đều được
phong hầu, trong đó Vương Phượng được phong làm đại tư mã, đại tướng
quân. Vương Phượng nắm được đại quyền, mấy anh em con cháu của ông
ta đều kiêu ngạo, xa xỉ; chỉ có một người cháu tên là Vương Mãng, cha mẹ
mất sớm không có thói quen đó. Ông ta làm việc thận trọng như mọi người
có học khác, sinh hoạt cũng tương đối tiết kiệm. Ai cũng ca ngợi Vương
Mãng là người tốt nhất trong số vương gia tử đệ.

Sau khi Vương Phượng chết, hai người anh em của ông ta lần lượt làm

tư mã. Sau đó đến Vương Mãng làm đại tư mã. Ông ta rất chú ý chiêu mộ
nhân tài, một số trí thức mến mộ tên tuổi của ông cũng tìm đến, đều được
ông thu nhận. Sau khi Hán Thành Đế chết, trong không đầy 10 năm, liên
tiếp thay đổi hai hoàng đế khác, là Ai Đế và Bình Đế. Khi Hán Bình Đế lên
ngôi, mới có 9 tuổi, mọi việc lớn của triều đình đều do đại tư mã Vương
Mãng quyết định. Một số kẻ nịnh nọt đều nói Vương Mãng là đại công thần
có công giữ yên triều Hán, xin Thái hoàng thái hậu phong cho Vương
Mãng làm An Hán Công. Nhưng Vương Mãng nhất định không chịu nhận
tước phong và đất phong. Sau đó, do các đại thần khuyên mãi, Vương
Mãng mới chịu nhận tước phong, nhưng trả lại đất phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.