Thơ Lưu Vũ Tích vốn rất nổi tiếng. Bài thơ mới sáng tác được người
ta truyền nhau chép rất nhanh. Một số đại thần, vốn là những kẻ hành tiến
trong thời gian Lưu Vũ Tích bị biếm trích, đọc kỹ bài thơ, phát hiện thấy
bài thơ tuy nói về hoa đào trong Huyền Đô quán, nhưng hàm ý châm biếm
bọn quan chức mới thăng tiến. Thế là Lưu Vũ Tích gặp nhiều phiền phức.
Đường Hiến Tông cũng bực bội về chuyện này. Những người vốn có cảm
tình với ông và muốn giữ ông lại Trường An cũng khó nói. Lưu Vũ Tích lại
bị điều đi làm thứ sử Phiên Châu (nay là Tuân Nghĩa, Quí Châu). Chức thứ
sử cao hơn chức tư mã, việc điều động vội vàng này có vẻ như thăng chức,
nhưng Phiên Châu càng xa xôi và hoang vắng hơn Lang Châu. Lúc bấy giờ,
nơi đây dân cư rất thưa thớt. Khi đó Lưu Vũ Tích còn có mẹ già hơn 80
tuổi, cần có người chăm sóc. Vì đường xá xa xôi, hiểm trở nên cụ già như
thế không thể theo Lưu Vũ Tích đến Phiên Châu. Điều này làm ông lâm
vào cảnh rất khó xử. Đồng thời với Lưu Vũ Tích, Liễu Tông Nguyên cũng
bị đánh bật khỏi Trường An, được điều đi làm thứ sử Liễu Châu. Được biết
Lưu Vũ Tích đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn, Liễu Tông Nguyên quyết
tâm tìm cách giúp đỡ bạn. Ông thức suốt đêm viết 1 sớ tấu, xin triều đình
đổi cho Lưu Vũ Tích đi Liễu Châu, và bản thân xin tình nguyện đi Phiên
Châu.
Tình cảm hết lòng vì bạn của Liễu Tông Nguyên khiến rất nhiều người
xúc động. Sau đó, đại thần Bùi Độ cũng trực tiếp cầu xin Đường Hiến
Tông, nên Lưu Vũ Tích được đổi đi làm thứ sử Liễu Châu (nay là huyện
Liên, Quảng Đông). Về sau, Lưu Vũ Tích còn bị thuyên chuyển đi nhiều
đia phương khác nữa. 14 năm sau, Bùi Độ lên làm tể tướng, mới điều Lưu
Vũ Tích trở lại Trường An. Khi Lưu Vũ Tích trở lại kinh thành, thời tiết đã
là cuối xuân. Ông nhớ tới hoa đào ở Huyền Đô quán, liền muốn đến thăm
lại. Đến nơi mới biết vị đạo sĩ trồng đào nay đã chết, đào trong đạo quán
không có ai chăm sóc, cây thì bị chặt, cây thì chết khô, khắp nơi mọc đầy
cỏ may và hướng dương dại, quang cảnh rất tiêu điều. Ông nhớ lại cảnh
hoa đào rực rỡ ngày nào, liên tưởng tới lũ hoạn quan và quyền thần từng
hãm hại ông, nay đã lần lượt thất thế trong cuộc tranh giành quyền lực. Còn