LỊCH SỬ VĂN MINH ẤN ĐỘ - Trang 289

Trước kia, những thiếu nữ giàu sang, giọng hát du dương, canh cho con
trai tôi ngủ.

Nghe kìa, bầy kên kên ghê tởm mỏ đầy máu, vỗ cánh trên các thây ma.


Những thiếu nữ phe phẩy cái quạt bằng lông pankha chung quanh ngự
sàng của Duryodhan…


Coi kìa, quả phụ quí phái, cao thượng của Duryodhan có vẻ hãnh diện về
con trai là Lakshman.


Hoàng hậu trẻ và đẹp đó, như một bàn thờ bằng vàng ròng,


Bây giờ không còn được chồng ôm ấp, được con trai quàng cổ nữa,


Đương tuổi xuân đẹp đẽ như vậy mà phải sống một đời đau khổ, tàn tạ.


Lòng sắt đá của tôi đã bị nỗi thống khổ đè nặng, thấy cảnh nó mà làm sao
không nát ngấu.


Số kiếp của Gandhari này là phải sống để trông thấy con trai và cháu nội
cùng bị chém giết một lúc ư?


Vậy bây giờ đây, nhìn quả phụ Duryodhan kìa, nó ôm trong bàn tay cái đầu
đầy máu của chồng.


Coi nó âu yếm nhẹ nhàng đặt đầu chồng xuống kìa,


Hết ngó chồng nó lại quay đầu nhìn con trai cưng,

Nó nghẹn ngào nức nở, nước mắt trào ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.