LỊCH SỬ VĂN MINH TRUNG HOA - Trang 128

cho Lí, Lí đem tặng lại cho chủ quán rượu vì ông chỉ thích rượu

[1]

.


Đêm sanh ra ông, cụ thân sinh nằm mê thấy ngôi sao Thái Bạch mà người
phương Tây gọi là sao Vénus

[2]

, vì vậy đặt tên là Lí Thái Bạch. Mười tuổi

Lí đã thuộc các sách của Khổng tử và làm được những bài thơ bất hủ. Mười
hai tuổi, ông vô núi sống như một ẩn sĩ trong mấy năm. Ông lớn lên, thân
thể cường tráng, học kiếm thuật, khoe tài với mọi người: “Tuy chỉ cao bảy
thước

[3]

, Bạch này có thể địch được vạn người” (Vạn người chỉ có nghĩa

là nhiều người). Rồi ông đi ngao du hưởng ái tình với nhiều mĩ nữ. Đây,
nghe ông tả một cô xứ Ngô:

Rượu bồ đào đựng trong chén vàng
Một thiếu nữ xứ Ngô cưỡi ngựa tới
Tuổi nàng mới trăng tròn,
Lông mày nàng tô màu xanh đen [màu đại]
Hài của nàng bằng gấm màu hồng
Giọng nàng líu lo nghe không rõ,
Nhưng tiếng hát của nàng làm cho ta mê hồn.
Nàng ngồi bàn khảm xa cừ
Uống chung chén rượu với ta.
Ôi, những vuốt ve sau bức màn thêu bông huệ.
Làm sao quên được em?

[4]


Ông cưới vợ, nhưng kiếm không đủ tiền nuôi gia đình, bà vợ phải bỏ ông
và dắt con theo. Bài thơ nồng nàn dưới đây ông tặng bà hay một cô nhân
tình nào trong cuộc đời lãng tử của ông:

Trường tương tư

Mĩ nhân hồi ở hoa đầy vườn
Mĩ nhân đi rồi để dư giường
Giường trống, mền thêu cuốn trơ đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.