LỊCH SỬ VĂN MINH TRUNG HOA - Trang 130

I

Áo tựa mây bay, mặt tựa hoa,
Long lanh sương sớm gió xuân qua.
Nếu không người ở non Quần ngọc,
Cũng khách Dao đài dưới bóng nga

II

Sương đọng đầu cành hương ngát đưa
Vu Sơn luống xót kẻ mây mưa
Ngày nay ướm hỏi người cung Hán,
Phi Yến tân trang dễ sánh chưa

[9]


III

Khéo thay sắc nước sánh hương trời
Đã xứng quân vương một nụ cười
Tan trước gió xuân nghìn nỗi hận,
Đình Trầm muôn vẻ dựa hiên chơi

[10]


(Bùi Khánh Đản và Đỗ Bằng Đoàn dịch)

Được thi sĩ vịnh như vậy, ai mà không thích. Nhưng Dương Quí Phi cho là
Lí mỉa mình, tìm cách gièm pha Lí với nhà vua. Minh Hoàng bèn tặng Lí
một túi vàng rồi không dùng ông nữa.

Một lần nữa, thi sĩ lại lên đường ngao du, uống rượu tiêu sầu nhập bọn với
“bát tửu tiên” ở Trường An. Ông đồng ý với Lưu Linh [một trong Trúc lâm
thất hiền đời Lục Triều, tác giả bài Tửu đức tụng - ca tụng cái đức của
rượu]. Lưu Linh đi đâu cũng dắt theo hai gia nhân, một người xách một bầu
rượu, một người vác cái thuổng để đào huyệt chôn ông liền nếu ông chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.