LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 121

Hắc Tất Suất bất giác lắc đầu. Lý Liên Hoa nghiêm mặt lại, nói:

- Nếu không phải có quỷ thì tất nhiên là có người rồi.

Hắc Tất Suất run rẩy nói:

- Nhưng nơi này lại không có cửa ra vào, miệng “cái hố” này chỉ lớn

bằng đầu người, căn bản không thể đủ cho một người sống ra vào.

Lý Liên Hoa thở dài.

- Chuyện mà đến cả Hắc Tất Suất cũng không hiểu, thì tất nhiên ta

càng không thể rõ được… - Đột nhiên hắn chỉ về phía Đông. – Con mèo
kia quay lại kìa.

Hắc Tất Suất quay lại, lão không thấy con mèo nào nhưng lại lờ mờ

nhìn thấy trên vách cửa động có một vết tích lộn xộn kì quái.

- Ồ?

Lão khẽ kêu lên rồi đi đến đó xem. Nơi con mèo ra vào là một cái lỗ

rất nhỏ, cách mặt đất chưa đến ba thước, tuy ánh lửa rọi vào nhưng bên
trong vẫn là một mảng tối đen. Bùn đất gần cửa động mặc dù ẩm ướt
nhưng lại có những vết leo trèo lộn xộn. Hắc Tất Suất đưa tay ra sờ, mặt
thoáng biến sắc.

- Đất nén!

Lý Liên Hoa gật đầu. Có đất nén, tức là có người đã làm chắc đất ở

đây, hoàn toàn khác với lớp đất sỏi tơi xốp trong “hố”. Vết tích trên lớp
đất nén này giống như vết móng tay của người hoặc thú liều mạng đào
bới để lại, nhưng cửa hang thực sự rất thấp, chẳng lẽ bên trọng động có
bảo vật gì đó phải lấy cho bằng được?

Hắc Tất Suất đâm bội đao về phía cửa hang, bên trong trống không,

lão vung đao thì chỉ nghe thấy một tiếng “keng”, đó là tiếng kim loại va
chạm! Phía bên kia cửa động có sắt! Hắc Tất Suất và Lý Liên Hoa đưa
mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ nơi này có cửa? Nhưng qua một hồi gõ gõ đập
đập của Hắc Tất Suất, trừ một vòng đất được nén chặt bên ngoài cửa
hang bé tẹo kia ra, toàn bộ vách hang nguyên vẹn không tì vết, dường
như đều là đất sỏi chạm vào là rơi. Loay hoay một hồi làm bao nhiêu sỏi
cát rơi xuống, Hắc Tất Suất chán nản, lão thu đao lại rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.