LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 135

- Dưới đất vẫn còn dấu vết đồ vật bị đào lên, bởi vì lúc Lỗ Phương đến,

chỗ vàng bạc châu báu này không được cất trong hòm mà đặt ở bên ngoài.
Trong chỗ châu báu vừa hay có mấy viên dạ minh châu, vậy nên chúng đã
cứu hắn một mạng, để hắn tìm đến được chỗ này.

Dương Vân Xuân chọt hiểu ra.

- Ý ngươi tức là Lỗ Phương đã đào những vật này lên, sau đó nặn một

cái hòm đất để giấu chúng lại.

Lý Liên Hoa gật đầu lia lịa.

- Dương đại nhân anh minh, có điều theo vết tích dưới đất thì châu báu

bên dưới có lẽ còn nhiều hơn số trong hòm rất nhiều.

Dương Vân Xuân xoa xoa má, câu “ Dương đại nhân anh minh” của Lý

Liên Hoa đã khiến y chẳng còn chút mặt mũi nào nữa.

- Nếu nói như vậy, Lỗ Phương vốn đã có mưu tính từ trước, hắn muốn ăn

cắp hết chỗ châu báu này?

Lý Liên Hoa lại gật đầu lia lịa.

- Bao nhiêu châu áu quý hiếm tập trung một chỗ thế này, muốn trộm đi

cũng là bản chất của con người…

Dương Vân Xuân nhổ một cái.

- Có bọn trộm vặt như ngươi mới có suy nghĩ thấy châu báu là muốn ăn

trộm.

Không biết Lý Liên Hoa có nghe rõ không, hắn liên tục nói phải, sau đó

lại bảo:

- Chuyện mà ta nghĩ không thông chính là nếu Lỗ Phương sớm đã chuẩn

bị để lấy trộm chỗ châu báu này, thì vì sao cuối cùng lại không mang đi,
thậm chí bây giờ không hiểu sao lại bị thứ gì đó dọa cho phát điên luôn?

Dương Vân Xuân cười nhạt, chỉ vào bộ hài cốt trên giường.

- Đó tất nhiên là vì hắn chọc giận những thứ không nên chọc rồi.

Lý Liên Hoa cũng mỉm cười.

- Dương đại nhân cũng tin trên này có ma sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.