LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 182

- Bản công tử mà đến chậm một bước thì vừa vặn được nhìn thấy ngươi

phơi thây ngoài đường rồi.

Lý Liên Hoa thở dốc, chợt thấy Dương Vân Xuân và Lưu Khả Hoà đang

đấu với nhau. Mặc dù Lưu Khả Hoà bị thương nhưng ám khí lại rất lợi hại.
Dương Vân Xuân rõ ràng chưa từng gặp phải đối thủ mạnh mẽ như vậy,
xem chừng hơi căng thẳng, mặc dù đã rút kiếm ra nhưng vẫn chưa thi triển
được. Phương Đa Bẹnh nhìn một lúc rồi lắc đầu.

- Vị Dương đại nhân này còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm giang hồ, kinh

nghiệm đối đầu với kẻ địch cũng không nhiều, mặc dù võ công cao cường
nhưng lại chẳng biết sử dụng, ngộ nhỡ…

Y nhìn sang Lý Liên Hoa, Lý Liên Hoa nghiêm nghị đáp:

- Ngộ nhỡ Dương đại nhân ra tay mạnh quá, Lưu Khả Hoà chết rồi thì

phải tự nhận tội với Hoàng thượng, việc đó cũng rất đáng sợ.

Phương Đa Bệnh sững người, sau đó bừng bừng nổi giận.

- Ngươi…

Đột nhiên một tiếng gào rít sắc lẹm vang lên, bên trong Lưu phủ xuất

hiện một ánh đao, đánh thẳng xuống Dương Vân Xuân với tốc độ sét đánh!
Phương Đa Bệnh còn chưa kịp nói xong chữ “Ngươi” thì nhìn thấy ánh đao
bổ xuống. Y còn chưa kịp phản ứng đã thấy bên cạnh loáng lên, giống như
giữa ban ngày ban mặt có một vầng trăng rơi xuống, một ánh kiếm lướt
qua, trong chớp mắt vút qua một trận tuyết tựa cát sa mạc.

Một tiếng “tang” khẽ vang lên.

Luồng sát khi không quá nồng đậm, bầu trời ảm đạm, bốn phía xung

quanh lả tả rơi xuống một trận mưa đầy bang châm. Đao chạm vào da thịt
liền thấy đau nhói, kiếm khí hữu hình giống như những cây châm, đâm
thẳng vào tim phổi cốt tuỷ của con người, lạnh lẽo đến thấu xương. Sau khi
nói được chữ “Ngươi” kia, Phương Đa Bệnh không thốt ra nổi nửa chữ nào
khác. Dương Vân Xuân một kiếm kề lên cổ Lưu Khả Hoà, sau đó Lưu Khả
Hoà không vùng vẫy nữa, Dương Vân Xuân cũng không mảy may động
đậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.