LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 216

8. Sức mạnh Mê hoặc nhãn

Đêm đó thôn Long Sơn vô cùng bất an. Mọi ngôi nhà đều cửa đóng then

cài cẩn thận. Đến chó trong sân dường như cũng linh cảm được điều gì, bèn
chui tọt vào ổ, sống chết không chịu ra. Nguyên nhân gây nên những hoảng
sợ và bất an kia chính là: Bốn người nhận nhiệm vụ đi tìm Thiết Tượng đã
nối gót anh ta biến mất như thể đang trốn biệt khỏi nhân gian.

Lúc ấy, sân nhà Sơn Giang đầy chật những người. Thân nhân họ hàng

của bốn người đàn ông mất tích cộng thêm vợ Thiết Tượng lũ lượt kéo tới
nhà trưởng thôn đòi giải thích. Khoảng sân vốn rộng lớn là thế, nay bỗng
trở nên chật ních. Sơn Giang chỉ còn biết ngồi trên bậc thềm cau có rít
thuốc.

“Trưởng thôn, có phải chồng tôi chẳng về nữa không?” Vợ Thiết Tượng

ngồi ở góc tường ủ dột lau nước mắt: “Sớm biết thế, tôi chẳng đời nào để
ông ấy ra ngoài. Giờ còn lại chúng tôi mẹ góa con côi, sau này biết sống
làm sao!”.

“Cũng do Thiết Tượng nhà cô nữa, làm chồng chúng tôi phải đi tìm, cô

còn mặt mũi ngồi đấy khóc lóc à?” Một người đàn bà to béo da đen vụt
đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt vợ Thiết Tượng chửi mắng: “Cái đồ đáng
muôn lần chết nhà cô, hại chồng mình chưa kể, còn lôi người nhà người ta
có đi không có về, cái đồ xui xẻo đáng chết!”.

“Vợ Đại Kiều nói năng cho có đức một chút, đừng mở miệng là chết với

chóc.” Sơn Giang đứng phắt dậy bước tới trước mặt mọi người, khẽ hắng
giọng: “Chúng ta đừng vội nghĩ tới tình huống xấu nhất, có khi bọn Đại
Kiều rơi vào bẫy thú cũng nên. Rồi tôi sẽ đích thân lên núi tìm kiếm, thế là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.