LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 304

Đệ tử của Giang Nam Phích Lịch môn ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi

mệnh lệnh của thiếu chủ.

Hoàng Tông cuối cùng cũng sốt ruột hỏi: “Là nguyên nhân gì?”

Lôi Kinh Hồng liếc nhìn cô nương áo vàng vừa ngắt lời mình, lạnh

lùng cười bảo: “Nguyên nhân chính là, sợ vết sẹo đao trên người Liệt Minh
Kính bị nhận ra”.

“Đao ư?” Hoàng Tông thất kinh.

“Liệt Hỏa sơn trang chỉ có đao của một kẻ hung ác tàn nhẫn nhất.”

“Ngươi nói Chiến Phong?” Hoàng Tông kinh hãi nói.

Lôi Kinh Hồng ghé sát vào khuôn mặt tái nhợt của Như Ca nói: “Như

Ca muội muội, sao muội lại đột nhiên câm nín như vậy?”

Y khẽ lay lay vai nàng, nụ cười ẩn chứa ác ý. “Không phải ngươi

muốn biết chân tướng ư? Thế nào? Sau khi biết rồi lại không chịu nổi à?”

Một luồng chân khí nóng rực như lửa đỏ từ cơ thể Như Ca tuôn ra.

Tay của Lôi Kinh Hồng lập tức bị hất văng khỏi vai nàng.

Lôi Kinh Hồng giật mình, cười to: “Không ngờ công lực của Như Ca

muội muội lại mạnh như vậy, làm ta giật thót cả mình!” Đáng ghét, y âm
thầm căm tức, chẳng ngờ lại bị một tiểu nha đầu như thế chấn cho văng tay,
thật là quá mất mặt.

Như Ca đưa mắt nhìn lên, trắng đen phân rõ, trong sáng, quật cường.

Nàng chăm chú nhìn y, lạnh nhạt nói: “Cảm tạ, cho dù lời ngươi nói là thật
hay giả”.

Lôi Kinh Hồng bực bội gắt: “Thiếu gia ta lại đi nói dối hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.