LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 421

“Vậy hãy xem đây là một giấc mộng, ta chưa bao giờ gặp lại ngươi.”

Nàng nhìn y với ánh mắt nghiêm nghị.

“Nàng đúng là một nha đầu nhẫn tâm.”

“Nói cho ta biết đi, ngươi có còn biến mất nữa không? Nếu có, thà ta

chưa từng gặp ngươi, cũng không muốn chịu đựng nỗi đau khổ như vậy
thêm lần nữa đâu.” Nàng quắc mắt nhìn y.

Tuyết cười. “Không đâu, ta sẽ không bao giờ rời khỏi nàng nữa đâu,

vĩnh viễn ở lại bên cạnh nàng.”

“Thật chứ?”

“Thật.”

“Nhưng ngươi đã gạt ta nhiều lần lắm rồi!”

“Nha đầu ngốc, yên tâm đi, lần này thật sự ta không lừa nàng đâu.”

Như Ca quan sát y thật kỹ, cuối cùng cũng quyết định tin y thêm lần

nữa. Nàng ôm lấy y, hai hàng lệ chảy xuống từ khóe mắt, vùi đầu vào ngực
y, vừa khóc vừa cười. “Tuyết, ta nhớ ngươi, nhớ ngươi lắm.”

Pháo hoa bùng lên mảng rực rỡ cuối cùng giữa bầu trời đêm.

Người trong thôn lại trở về ngôi nhà của mình.

Thế gian mỹ lệ mà yên tĩnh, chỉ còn lại hai người đang ôm chặt lấy

nhau trên đỉnh núi.

Ngày mồng Hai tết, trong ánh bình minh đầu tiên của buổi sớm, Như

Ca đã đẩy cánh cửa gỗ bước ra. Bộ xiêm y đỏ tươi rực rỡ như nắng mai,
bước chân nàng cũng khẽ khàng hệt như vậy. Khi nàng khẽ khép cánh cửa
lại, đám gà vịt con trong sân vẫn còn đang say giấc mộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.