LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 450

LIỆT HỎA NHƯ CA

Minh Hiểu Khê

www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 11

Trong lòng đất u ám đen tối, Ám Hà vẫn lẳng lặng chảy xuôi, bó đuốc

trên vách tường vẫn yên lặng rực cháy. Ở nơi này, tất cả đều chìm trong
tĩnh mịch. Không có sinh mệnh, không có tương lai, cũng không có hy
vọng.

Trong căn nhà đá tối đen như mực có một chiếc xe lăn bằng gỗ.

Bàn tay với những ngón tay thon dài mà tái nhợt, móng tay nứt vỡ

chẳng hề còn nguyên vẹn, tay y chằng chịt những vết thương khiến kẻ khác
kinh ngạc. Bộ xiêm y màu xanh loang lổ vết máu. Y nhìn qua song cửa sổ
nhỏ duy nhất trong phòng, trên cửa có song sắt, ngoài cửa cũng chỉ một
màu đen kịt mênh mông.

Y ho khan.

Ngực đau nhức khiến y cong người ho khan, máu tươi vấy lên tấm áo

xanh. Nhưng, cho dù như vậy, trên người y vẫn toát lên vẻ cao quý nội uẩn,
vầng trán đầy vẻ điềm tĩnh như một viên ngọc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Một cái bóng màu đỏ chợt ngưng tụ trong căn nhà đá!

Ám Dạ La cười lớn: “Sao hả, lo lắng lắm sao?”

Ngọc Tự Hàn chẳng hề phát hiện ra y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.