LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 467

Xích chương cười nói: “Ta biết , Vương gia muốn đi tìm người kia

đúng hay không? Đúng a, nàng nếu thấy ngài hai tai có thể nghe được, hai
chân có thể đi, nhất định sẽ kinh hỉ vạn phần.” Cảm tình của Vương gia đối
với người đó bọn họ đều hiểu rõ. Nàng là một cô nương tốt, chỉ là Vương
gia từ đầu tới giờ chưa từng biểu lộ với nàng.

Huyền Hoàng cúi người nói: “Thuộc hạ nguyện đồng hành cùng

Vương gia.”

Ngọc Từ Hàn đứng dưới tàng cây.

Ánh trăng sáng tỏ.

Tiếng chuông mỏng như cánh ve nhẹ nhàng bay lượn, vang vọng.

Y thanh y như ngọc, như mỹ ngọc tĩnh lặng giữa linh sơn tú thủy,

quang hoa nhẹ nhàng tự lưu chuyển, tịnh không rõ ràng, nhưng mà nhẹ
nhàng khiến kẻ khác mở mắt không nổi.

“Ta muốn đi một mình.” Ngọc Từ Hàn nhìn lên bầu trời đêm, điềm

tĩnh xuất thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.