LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 477

Khi Tuyết đẩy cửa mà vào, vừa lúc nhìn thấy Như Ca cùng Ngọc Từ

Hàn nhìn nhau cười. Nàng giật mình tại cửa, ánh mặt trời ban ngày chiếu
sáng y sam tuyết bạch, đôi mắt tuyệt mỹ thoáng lóe ra quang mang cổ quái.

Tuyết ho nhẹ một tiếng, đem một con thỏ hoang đặt lên bàn, nói với

Như Ca: “Trong nhà có khách, ta bắt con thỏ làm thêm đồ ăn.”

“Khách?” Như Ca khó hiểu hỏi, “Ai?”

“Sư huynh ngươi a, y chẳng phải khách của chúng ta sao.” Ngọc Từ

Hàn ôm tay hành lễ với Tuyết, Tuyết nhưng lại cũng không để ý chút nào.

Như Ca cười nói: “Ngọc sư huynh mới không phải là khách gì đi.”

“Không phải khách? Vậy y là cái gì, là ca ca của ngươi, hay là tình

nhân của ngươi?”

Như Ca mở to miệng: “Huynh ấy là sư huynh của ta a.”

Tuyết liếc mắt mắt Ngọc Tử Hàn đang trầm tĩnh yên lặng, giống như

cười mà không phải cười: “Nghe rõ hay không, ngươi bất quá chỉ là sư
huynh mà thôi.”

Ngọc Từ Hàn hờ hững cười.

Như Ca cắn môi, mặc dù nghe ra khẩu khí không thân thiện của Tuyết,

nhưng mà mới vừa gặp sư huynh, nàng không muốn khiến không khí trở
nên quá kỳ quái! Thế nên, nàng cầm lấy con thỏ kia, cười nói: “Thỏ muốn
làm thế nào đây? Thịt kho tàu được hay không?”

Tuyết tựa hồ đang giận dỗi: “Hỏi sư huynh ngươi ấy!”

“Cái này… sư huynh chỉ ăn chay…” Như Ca khẽ nói, vội vàng cười

mặt mày sáng lạn, “Tuyết, ngươi thích thịt kho tàu chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.