LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 478

Tuyết xị mặt ra, trong lòng tràn đầy đau khổ: “Nguyên laingươi chỉ

biết là sư huynh ngươi ăn chay sao? Ta đây? Ta có hay không có nếm qua
thịt?”

Hai mảnh mây đỏ bay lên hai gò má của Như Ca, nàng chân tay luống

cuống:

“Xin… xin lỗi…”

Tuyết bực bội trừng nàng một cái, xoay người rời khỏi nhà bếp, cửa bị

khóa kêu rất to.

Như Ca đứng ở trong, trong lòng rối bời, cảm thấy chính mình dường

như làm sai cái gì, lại cảm thấy trận trận ủy khuất, nhịn không được đỏ mắt
lên.

Ngọc Từ Hàn vuốt vuốt tóc nàng, khẽ nói: “Đi qua đi, hình như y giận

rồi.”

Một gốc cây đào ngoài sân.

Lá cây xanh biếc, hoa đào đỏ tươi, ánh mặt trời sáng loáng xuyên qua

khe hở cành là chiếu lên bạch y của Tuyết, vẻ mặt của y rất tức giận, nhưng
sự rực rỡ tới lóa mắt vẫn khiến cho người khác nhìn thấy mà tâm thần lay
động.

Đến khi thấy Như Ca Tuyết tức giận quay đầu đi. Như Ca cắn môi,

nhìn y một cái, ngồi xuống bên cạnh y, cũng không nói gì, chỉ là ôm đầu
gối nghĩ tới cái gì.

Dưới tán cây hoa đào.

Hai người cổ quái trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.