LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 159


- A! Tôi thấy con tim của ông rồi, nó rỗng một tấc vuông, gần như tim một
bậc thánh. Sáu lỗ tim của ông đều thông, chỉ có một lỗ là nghẹt thôi

[2]

.

Ngày nay người ta cho cái trí sáng suốt của thánh nhân là một thứ bệnh, có
lẽ đó là bệnh của ông chăng? Y thuật nông cạn của tôi không trị được thứ
bệnh đó.

ĐẬP NGƯỜI, BỊ NGƯỜI ĐẬP LẠI

IV.

11

(

Trịnh chi Phố Trạch đa hiền

)


Ở nước Trịnh, miền Phố Trạch có nhiều người hiền (trỏ hạng ẩn dật), miền
Đông Lí thì có nhiều người tài (về việc trị nước). Trong bọn đệ tử ở Phố
Trạch, có người tên là Bá Phong tử. Bá Phong tử đi qua Đông Lí, gặp Đặng
Tích

[3]

, Đặng Tích quay lại cười cười và nói với môn đệ:


- Chúng ta thử trêu gã kia xem sao?

Bọn đệ tử đáp:

- Thế thì thú lắm.

Đặng Tích bèn bảo Bá Phong tử:

- Các anh hiểu cái nghĩa nuôi người và được người nuôi không? Không tự
nuôi mình được, phải để cho người ta nuôi, đó là loài chó, loài heo; còn
người thì nuôi vật để sai khiến chúng. Các anh được ăn no, mặc ấm, là nhờ
công của những người cầm quyền đó. Bọn các anh quần tụ nhau, khi vô sự
thì được người ta nuôi trong chuồng, trong hàng rào, hữu sự thì bị đưa vào
bếp, có khác gì loài chó loài heo đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.