LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 95

cả, xuống nước mà không chìm, vô lửa mà không cháy, bị đánh không thấy
đau; gãi mà không nhức, ngứa; bay lên không như đi dưới đất, nằm trên
không như nằm trên giường; mây và sương mù không che được mắt, tiếng
sấm sét không làm điếc được tai, cái đẹp cái xấu không làm động lòng, núi
hang không ngăn được bước chân, họ đi đi lại lại như thần linh vậy.

Hoàng Đế tỉnh dậy, vui vẻ, giác ngộ, cho vời Thiên Lão, Lực Mục, Thái
Sơn Kê

[47]

lại, bảo:


Ta nhàn cư ba tháng, trai tâm mà làm chủ được hình hài, suy nghĩ về cách
dưỡng thân và trị nước mà không tìm ra được thuật nào cả. Mệt mỏi, ta ngủ
thiếp đi, nằm mộng thấy vậy. Bây giờ biết rằng không thể nhiệt tình cầu
đạo mà được đạo. Ta hiểu được rồi, đạt được rồi, nhưng không thể giảng
cho các khanh được.

Hoàng Đế giữ ngôi hai mươi tám năm nữa, thiên hạ thật bình trị, gần như
nước Hoa Tư Thị vậy. Rồi Hoàng Đế qui tiên. Trăm họ đều khóc, trên hai
trăm năm không dứt.

KHÔNG PHÂN BIỆT MÌNH VỚI VẠN VẬT

II.3

(Liệt tử sư Lão Thương)


Liệt tử học ông Lão Thương, làm bạn với ông Bá Cao tử, khi đã biết được
nhiều về đạo của hai ông đó rồi thì cưỡi gió mà về

[48]

. Doãn Sinh hay tin

lại ở gần nhà Liệt tử, mấy tháng không được dạy bảo điều gì cả, một hôm
nhân lúc Liệt tử nhàn rỗi, xin Liệt tử truyền đạo cho. Mười lần qua hỏi,
mười lần không được Liệt tử chỉ bảo. Doãn Sinh giận, qua từ biệt Liệt tử,
Liệt tử làm thinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.