LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 112

Trong khi đang tập trung, em nghe thấy Fernand nói bằng giọng rất nhẹ

nhàng:

– Nếu em muốn, tôi sẽ đề nghị nữ y tá đến tiêm cho em. Cô ấy ở ngay

bên cạnh. Chúng tôi đã báo trước cho cô ấy trong trường hợp…

Em lắc đầu.
– Em biết đấy, làm thế có thể giúp em vượt qua lúc khó khăn này.
Em lắc đầu lần nữa. Thầy không cố nài.
Em mất một lúc lâu đấu tranh giáp lá cà với nỗi khiếp sợ ấy. Em phải

chấp nhận, đối diện với nỗi khiếp sợ. Đương đầu với nó. Nó phải hiểu rằng
em là chủ. Nó không thể vượt lên trên. Khi em mở mắt, Fernand hỏi:

– Em có chịu được không?
– Được ạ.
Em ngây dại nhìn bức ảnh hiện trên màn hình, ảnh cuối cùng, ở đầu gối,

em cho là vậy, hay ở khuỷu tay, em không nhớ nữa, có vết bầm máu.
Những vết bầm máu ở khắp nơi.

– Fernand, tại sao thầy đã chẳng nói gì hết với em?
– Đã nhiều lần chúng tôi đã định nói với em, Lila, nhưng… em đã quên

tất cả rồi. QUÊN TẤT CẢ. Thế là, rốt cuộc, chúng tôi cho rằng không nên
mạo hiểm để em đối đầu sớm với tất cả những điều đó.

– Thế bây giờ, em làm gì?
– Bây giờ, em tiếp tục, cứ như chuyện đó chưa từng xảy ra.
Em vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, da trắng nổi vân. Cơ thể em. Tất

cả đều tồn tại lúc này. Em thấy cơ thể ngay trước mắt.

– Em không nhớ gì hết, Lila. Không gì hết. Tất cả những bức ảnh và

những tài liệu mà em thấy hôm nay, chỉ như một cơn ác mộng hẳn sẽ bị xóa
đi. Đó không phải là cuộc đời của em nữa. Đó không phải là em nữa. Điều
tốt nhất sẽ đến với em. Tất cả những gì phải làm lúc này là phải sống. Liên
quan đến Vùng Tối, em đừng lo. Có những thủ tục. Điều này sẽ không
được ghi ở đâu đó trong hồ sơ của em. Cũng không được ghi ngay cả trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.