LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 146

Em thấy không thoải mái khi biết cậu huyên thiên như thế về mối quan

hệ giữa cậu ấy và em, rằng em đã tử tế với cậu ấy như thế nào, và dễ mến,
và mọi chuyện. Em sợ làm đánh thức những nghi ngờ.

Đáng ra em sẽ đợi thật lâu sau mới dám nhắc lại trước Justinien những

câu chuyện về kho lưu trữ và tài liệu bí mật, nếu không phải chính cậu ấy
cho em cơ hội.

Chúng em ăn trưa cùng nhau trên bãi đất trống trước Thư viện, như thỉnh

thoảng vẫn có dịp mỗi khi cậu ấy rảnh - thật may là không nhiều dịp như
thế. Mùa đông đang trải qua những ngày cuối cùng, thế nhưng, ánh sáng
buổi giữa trưa vẫn giống như ánh sáng lúc chiều tàn. Nhưng trời không
lạnh. Cậu ấy đột ngột hỏi em:

– Mẹ chị thế nào?
– Tôi không biết, Justinien ạ.
– Sao lại như thế được, sao chị lại không biết?
– Tôi đã quên.
– Cũng giống như tôi với bố mẹ tôi ư?
– Cũng như cậu, có thể nói như vậy. Chỉ khác một chút là tên bố mẹ cậu

được khắc ở kia, trên phiến đá kia, nhưng cậu không nhận ra họ được.
Trong khi tôi, có lẽ tôi sẽ nhận ra tên của mẹ mình, nếu tôi có thể đọc được
các bài báo mà người ta viết về câu chuyện của mẹ tôi.

– Người ta viết tên mẹ chị trên báo ư?
– Đúng vậy, Justinien ạ. Thậm chí là trong nhiều bài báo.
Em đưa tay vào trong túi để lấy ra chiếc thẻ nhớ, mà em luôn mang theo

bên mình.

– Tất cả danh mục đều nằm trong này.
Cậu ấy giương mắt.
– Vậy vì sao chị không đọc chúng, các bài viết ấy?
– Vì chúng vẫn còn chưa được số hóa, vậy nên, chưa thể tiếp cận được.
Cậu ấy vặn mình, khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.