LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 176

– Justinien đã làm thế!
Anh dường như rụng rời.
– Chuyện quá nghiêm trọng, thưa cô, quá nghiêm trọng. Tại sao cô đã

không nói gì?

– Tôi không biết. Tôi không thể làm vậy. Cậu ấy… cậu ấy đã quá tử tế,

mọi khi ấy. Tôi không thể tin nổi.

Anh lắc đầu với vẻ thất vọng.
– Tất cả chuyện này là lỗi của tôi. Chính tôi đã cố thuyết phục để đưa

cậu ấy lên làm việc trên tầng, ngược với ý kiến của tất cả mọi người. Tôi
không tưởng tượng cậu ấy có khả năng thực hiện… Cô đã quá tốt với cậu
ấy. Trong cuộc đời cậu ấy, chưa bao giờ cậu ấy nhận được, cô biết đấy. Đấy
có lẽ vì sao… Tôi không nói điều này để biện giải cho cậu ấy, tất nhiên. Chỉ
để lý giải như thế nào…

Câu nói của anh còn bỏ lửng. Anh dường như buồn hơn cả buồn. Em

nhìn anh, bối rối. Em nghĩ đến những tài liệu trong tủ, và đến thảm họa báo
trước với mình.

– Anh đã nghĩ sai khi tin tưởng tôi. Tôi cũng không đến nỗi quá tốt với

cậu ấy đến thế đâu.

– Cô muốn nói gì vậy?
– Đừng hỏi tôi thêm nữa. Anh sẽ sớm hiểu ra thôi.
Rồi em đứng dậy. Em cảm thấy nặng trĩu, như khi tất cả đã mất đi, khi

không còn gì khác để làm ngoài việc từ từ chịu đựng nỗi bất hạnh. Anh đã
không tìm cách giữ em lại. Anh chỉ đưa mắt nhìn theo, khuôn mặt rất
nghiêm trọng, có phần nghi ngờ. Ngay trước lúc em đẩy cánh cửa, anh nói:

– Tạm biệt cô.
– Tạm biệt anh.
Em ra về. Ánh nắng tràn ngập hành lang. Hôm nay ngày 21 tháng Ba.

Mùa xuân bắt đầu.

Em đã gọi cho thầy Fernand: thầy luôn luôn rất giỏi trong những hoàn

cảnh như thế này - ý em là khi em không thấy ổn. Những khi ấy thầy cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.