LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 179

– Vài ngày trước, tôi nhận được cuộc gọi từ nơi Justinien ở. Họ muốn

tôi đến thu dọn phòng cậu ấy. Justinien không có gia đình, cô biết đấy, vì
thế, thỉnh thoảng tôi lo cho cậu ấy đối với những thủ tục hành chính và một
số vấn đề thiết thực. Tóm lại… Tôi đã đến đó. Và tôi thấy cái này, trong số
đồ đạc của cậu ấy.

Từ túi trên, anh rút ra một gói nhỏ bằng vải mà anh đã mở. Những màu

sắc lộ ra, như đóa hoa giữa các ngón tay anh: chiếc khăn quàng cổ của ông
Kauffmann.

– Tôi không biết cô đã tặng cậu ấy chiếc khăn này. Tôi đã nghĩ cô sẽ vui

khi lấy lại nó.

– Tôi không tặng cậu ấy gì cả! Chính cậu ấy đã… cậu ấy đã…
– … lấy trộm?
Em gật đầu im lặng. Anh có vẻ bối rối.
– Tôi thực sự rất tiếc. Đây, hãy lấy lại nó.
Em lắc đầu.
– Tôi không muốn vậy.
– Tuy nhiên, cô tha thiết giữ chiếc khăn mà.
– Như vậy là đúng, nhưng giờ đây, tôi không thể. Thế thôi ạ.
Em nhìn chiếc khăn, những ánh lấp lánh của nó, những hoa văn sặc sỡ

của nó. Thật không dễ dàng để từ chối nó, nhưng em chắc chắn về quyết
định của mình.

– Hãy làm bất cứ gì anh muốn với nó. Vứt bỏ, cho người khác. Còn tôi,

tôi không thể lấy lại nó đâu.

– Nếu đó là điều cô muốn…, - anh đáp lại với vẻ khổ tâm.
Em đeo đôi kính đen.
– Xin anh thứ lỗi. Ánh sáng, anh biết đấy…
– Vâng, tất nhiên rồi, chứng dị ứng ánh sáng của cô.
Lại một khoảng im lặng nữa. Rồi em thấy anh ngắm nghía cái gương

lớn, sau cái gương có chiếc máy quay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.