LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 192

– Một hôm nào đó, có thể… nhưng không phải bây giờ. Vẫn còn hơi

sớm.

– Dĩ nhiên.
Chúng ta lặng yên một hồi không nói gì, thời gian sắp xếp lại trật tự

trong nỗi đau đớn của hai người. Mặt trời chiếu bóng Đài Tưởng niệm lên
chúng ta. Anh là người phá vỡ sự im lặng:

– Tôi đến để nói lời chào cô, Lila ạ. Tôi quay trở lại Vùng Tối. Họ yêu

cầu tôi thực hiện một vài chỉnh sửa trong cấu trúc mà tôi triển khai trong
chuyến công tác lần trước.

– A…
– Tôi sẽ vắng mặt trong một tháng. Có thể là hai. Tất cả phụ thuộc vào

các chỉ thị của Bộ trưởng. Thế với cô có ổn không?

– Anh muốn nói gì ạ?
– Tôi không biết… Việc cô được giải phóng… Sớm thôi, đúng không?
– Vâng, chỉ hơn ba tuần nữa thôi, về mặt nguyên tắc là thế. Ngày 19

tháng 10. Tôi hai mươi tuổi.

Anh gật đầu, vẻ ưu tư.
– Tôi có cái này dành cho cô. Hãy cầm lấy, - anh khẽ nói và đưa cho em

một gói nhỏ bọc giấy màu xám ghi. Hy vọng nó làm cô hài lòng.

Cái gói nhỏ chứa một chiếc khăn lụa nhiều màu sắc. Các họa tiết chính

xác giống y như chiếc khăn của ông Kauffmann.

– Thật khó tin! Làm thế nào anh có được nó vậy?
– Tôi đã tìm kiếm. Khá lâu, đúng vậy. Nhưng cuối cùng chúng ta luôn

luôn tìm thấy thứ mình muốn, khi chúng ta bỏ thời gian tìm kiếm.

Các ngón tay anh vuốt nhẹ chiếc khăn.
– Nó sẽ không bao giờ thay thế được chiếc khăn kia, tất nhiên, nhưng tôi

nghĩ nó sẽ có ích cho cô, khi sương giá quay trở lại.

Em không biết nói gì - em vô cùng xúc động, và cả một chút ngượng

nghịu, bởi vì không phải là không có gì khi chấp nhận một món quà. Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.