LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 242

Nhìn vẻ hí hửng của họ, em hiểu rằng em rất đáng tin trong bộ dạng giả

bộ bị bắt gặp quả tang. Không phải điều đó làm em vui, mà em biết điều
quan trọng là tặng cho họ chiến thắng này. Vẻ thẹn thùng của em chỉ như
giải xổ số khuyến khích. Bởi vì, kết cục, em đã không nhả cho họ chuyện
gì.

Họ còn tiếp tục một hay hai giờ nữa, câu chuyện cho cảm giác họ làm

chủ được tình hình. Nhưng em cảm thấy, về cơ bản, họ cũng không quá tin
là như vậy. Em đã làm họ tin rằng em không có thông tin gì hấp dẫn để cho
họ biết.

Khi họ buông tha em, trời đang là buổi chiều, em cảm thấy kiệt sức,

nhưng tự hào vì đã dắt mũi bọn họ, lũ gián ấy. Nhất là, em nghĩ đến anh: dù
anh đang ở đâu, em biết rằng việc em cản trở bọn họ đã bảo vệ anh. Em gọi
Fernand để thầy đến gặp em. Rồi em xỉu xuống trên vỉ hè.

* * *

Sự xuống dốc của mẹ em đã bắt đầu ngay khi hai mẹ con chuyển đến

quận 13. Những lo lắng tiền bạc, tương lai bế tắc, biên giới cách xa, và cả
sự cô đơn nữa. Tự nó, điều đó đã đủ để giải thích tất cả.

Giữa tháng Bảy và tháng Mười, mẹ em năm lần nhận được cảnh báo vì

đi làm muộn. Cần phải nói rằng các phương tiện giao thông hoạt động
không tốt lắm, vào thời đó, trong khu vực đó của Vùng Tối. Bình thường,
mẹ em phải mất hơn hai tiếng một chút để đến nơi làm việc. Trong trường
hợp giao thông bất thường, thì em không biết.

Ngày 20 tháng Mười một năm 91, mẹ em có mặt tại nơi làm việc trong

tình trạng say rượu. Ông chủ ngay lập tức gọi thanh tra y tế, họ đã lập biên
bản. Việc thử máu cho thấy nồng độ cồn là 1,32g. Một gói có năm điếu
thuốc cũng bị tìm thấy trong túi của mẹ em. Mẹ em bị đuổi việc vì lỗi
nghiêm trọng, và được yêu cầu hai ngày sau phải có mặt tại tòa án quận 39,
tại đó, họ kết án mẹ bị trục xuất trong thời hạn một năm và có thể tăng hạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.